Ứng Tư Tuyết vừa nói xong, Dương Húc Minh đang chạy bỗng nhiên đứng lại. Sau đó hắn cũng khẩn trương nhìn bốn phía bóng tối xung quanh, nhưng hắn không thấy bóng áo cưới màu đỏ như máu nào cả.
Dương Húc Minh lúc này mới thở phào một hơi. Sau đó tức giận trừng mắt với Ứng Tư Tuyết, nói:
- “Em định hù chết anh à! Đừng có dọa người lung tung nữa được không?”
Ứng Tư Tuyết trừng mắt lại, rút tay ra khỏi bàn tay của Dương Húc Minh.
- “Em nghĩ anh đừng dắt em chạy nữa... Em tự đi được, em cũng không muốn để lão bà của anh trông thấy cảnh hai chúng ta nắm tay nhau chạy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây