Ngay từ đầu Dương Húc Minh đã chú tâm đến một sự kiện, đó là những chấp niệm và thống khổ của bọn Lệ Quỷ khi chúng còn sống không hề tiêu tán khi chúng qua đời. Không ai có thể giao lưu, trao đổi với lệ quỷ, bởi vậy không thể nói lý lẽ phải trái đúng sai với chúng nó được.
Từ đó cũng có thể suy luận ra, cách bọn quỷ này giết người mang tính bản năng và quy luật căn bản chứ không dựa vào tư duy và tâm lý phức tạp.
Cho dù là siêu cường lệ quỷ như Lý Tử, có trí khôn thì làm sao? Không phải cô ấy cũng bị xiềng xích của oán hận thống khổ quấn lấy, không thể giao tiếp với ai khác còn gì?
Chỗ hung ác đáng sợ của lệ quỷ ở hầm trú ẩn này chính là, nó không phải loại lệ quỷ hành động theo bản năng sơ cấp. Trình độ của tên lệ quỷ này chắc là không thua kém Lý Tử, chỉ có điều oán hận của gã không quá mức mãnh liệt đến mức độ áp chế khả năng ngôn ngữ. Vì vậy, gã vẫn có thể giao tiếp với Dương Húc Minh, dù rằng cũng còn đôi chút khó khăn.
Cho nên Dương Húc Minh mới mở miệng kích thích tâm bệnh thống khổ nhất của gã ta, cầm dao khoét vào nỗi đau đớn bị cắm sừng sống để bụng chết mang theo của gã ác quỷ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây