“Ồ, thật là tiếc nuối, Yến gia như thể chỉ có một lão cẩu có thể tác chiến, Thủ Hộ Giả của Yến gia đâu? Tuy chúng ta cảm thấy rất đáng tiếc, nhưng luật thi đấu là không thể phá vỡ, đã chuẩn bị sẵn sàng cho hiệp 2 chưa?” Tuy giọng điệu điên cuồng vẫn không thay đổi, nhưng thanh âm này rõ ràng đã trở nên già đi không ít, mà Yến Triệu chẳng biết tại sao, lại cảm thấy thanh âm này rất quen thuộc! Trong trận chiến vừa rồi, gã tuy cũng cảm thấy quen thuộc, thế nhưng quá mức mơ hồ, vẫn luôn không thể bắt được, nhưng lúc này đây...Yến Triêu nhớ lại! “Là ngươi!” “Ồ, ta cư nhiên đến bây giờ mới bị nhận ra.” Trong môi trường dưới tấm lọc màu xám, một người còng lưng và trông rất suy yếu bước ra. Y không còn mặt trang phục quái nhân mặt nạ, mà càng giống như là khách mời tham gia tiệc tối, tuy đeo mặt nạ, nhưng tay của y cũng đang từ từ bóc mặt nạ ra.
Bởi vì không cần thiết. Tám kẻ thống trị, đều đã gặp kẻ điên leo lên tầng 6 Tòa Tháp kia - người để ria mép màu trắng. Nhưng đừng nghĩ đó là dấu hiệu của tuổi già, mặc dù giọng nói của y có vẻ già cả, dù thân thể của y lúc nào cũng còng xuống, trông có chút mỏi mệt, nhưng tất cả chỉ là ngụy trang của y mà thôi. Rốt cục thì quái nhân mặt nạ cũng bị vạch trần. Vào giờ khắc này, Yến Triêu như là nhớ tới sự tình gì, nhớ tới gã cũng đã từng đã gặp không ít hình dáng như vậy, nhớ tới thế giới này dường như rộng lớn hơn rất nhiều so với những gì gã biết. Nhưng tất cả giống như một cảm giác tương tự, phảng phất như là ký ức, lại phảng phất như chỉ là một loại ảo giác. “Vì đối phó ngươi, chiếm được lòng tin của Thông Hành Giả, ta thế nhưng đã bỏ ra vốn gốc. Ta thừa nhận bộ dáng của ta đại khái rất dễ bị nhận ra, chung quy người giống như ta đã không còn, nhưng người vẫn là không nhớ ra. Dù sao -- đây cũng là quy tắc. Quy tắc khiến cho các ngươi quên rất nhiều người tương tự như ta.” Bóng tối tuyệt đối bao phủ một lần nữa, tiếng cười điên cuồng lại vang lên một lần nữa, chỉ là bất đồng với lần trước, cỗ thanh âm điên cuồng hơn này, khiến cho Yến Triêu cảm giác được một tia sợ
hãi.
Tại tầng 3 Tòa Tháp. Tiếng cười kinh khủng cũng không phải trọng điểm chú ý của đám người, khi thông tin liên quan đến sự toàn diệt của hai quần đoàn cách đây 20 năm được kể lại bởi một kẻ điên đeo mặt nạ dưới dạng một câu đố, tất cả mọi người đều bị kinh sợ bởi nội dung của nó. “Dĩa quay mất đi hiệu lực...dẫn đến không một thành viên hai quân nào trở về? Điều này sao có thể?”
“Đúng vậy...không phải là khu vực bọn họ đi đến vào 90 năm trước quá nguy hiểm hay sao...” “Chờ đã, thậm chí nguy hiểm thế nào, cũng không đến mức một đám người ra ngoài liền trực tiếp tử vong..chúng ta cũng đâu phải là không thấy người trở về từ khu vực màu đỏ?” “Thế nhưng là vì sao lại có thể như vậy? Vì sao dĩa quay lại xảy ra vấn đề?” “So với chuyện này, các ngươi có biết Ám Vệ Quân là cái gì không? Đoàn Trưởng dường như là hô Ám Vệ Quân?” Đội trưởng cùng với các đội viên của quân đoàn bảo vệ và quân đoàn điều tra đều nghị luận, toàn bộ hiện trường đã ở vào một loại trạng thái không khống chế được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây