Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 907:

Chương Trước Chương Tiếp

Điền Kinh vẫn như cũ là yên lặng bồi bạn. “Nửa trái tim còn dư lại, là đồ vật duy nhất ta có, đó là chỉ bảo của ta, ngươi nhất định rất ngạc nhiên, ta vì sao sẽ giao nửa trái tim này cho người ngoại lai kia...” “Kỳ thật ta cũng không thể nói rõ ràng, cử động của người kia không sai, lúc đó ta cũng đang tự hỏi, nếu có thể có một người như vậy, nguyện ý xuất hiện ở trong cuộc đời của tiểu Cửu, vào thời điểm nàng biến mất, mạo hiểm hiểm nguy đi tìm nàng trở về, đây là sự tình rất đáng được cảm động.” “Nhưng ta biết...người kia là nói dối...bởi vì trong cuộc đời của tiểu Cửu không có một người như thế, nếu quả thật có một người như thế, cô nương đáng thương thiếu tình thương như nàng, nhất định sẽ không nhịn được đề cập với ta về người này.” “Thế nhưng nàng thậm chí ngay cả bia cũng đều bịa không ra một người yêu thích nàng.” “Tạ giao nửa trái tim cho người kia, ta cũng không biết hắn đối với tiểu Cửu là cảm tình gì...ta chỉ là

hi vọng có lẽ thật sự sẽ có một người, có thể thích nàng phát ra từ chân tâm” Điền Kinh trầm mặc không nói, nội tâm của nó chỉ có Giản Thụ nữ thần của chính mình, nhưng tiểu cô nương trong miệng Giản Thu, lại cũng khiến cho nó có chút đau lòng. Giản Thu bụm phần ngực đã không có vật gì, chịu đựng cỗ đau đớn này, nước mắt lưng tròng: “Nhưng hiện tại dường như ta đã sai rồi, nàng đang không vui...nàng nhất định là sống không vui, cho nên chỗ này của ta mới có thể đau như vậy.” Một mực sợ hãi Yến Triêu cũng chặt đứt liên hệ giữa mình cùng với Yến Cửu...Giản Thu vẫn luôn không dám trò chuyện quá nhiều sự tình cùng với Yến Cửu. Nhưng ở sâu trong nội tâm, nàng là yêu thích tiểu cô nương này. Chỉ là giao nửa trái tim kia cho Bạch Vụ, nàng liền không bao giờ gặp được Yến Cửu nữa. Giản Thu đã từng cho rằng ở trong nhà tù luân hồi, không ngừng nhìn con cháu lớn lên, vặn vẹo, tử vong...là một cực hình đối với bản thân. Nhưng hiện tại nàng phát hiện ra không nhìn thấy tất cả, mới thật sự là cực hình.

Tại Tòa Tháp, tầng 3. Theo tất cả mọi người, tầng 3 chính là một tầng phồn hoa nhất toàn bộ Tòa Tháp, nó giống như một thành phố trong tháp. Nó không lạc hậu như tầng 2, cũng không khó tiếp cận như tầng 4 và tầng 5. Mỗi ngày ở thành phố này có vô số câu chuyện vui và vô số câu chuyện buồn. Chỉ là một số nơi không có ai hỏi thăm, và một số nơi lại quá mức sôi động. Thật giống như bệnh viện tâm thần vắng lặng, mà trong Minh Ngọc Trang, thì giăng đèn kết hoa. Ngoại trừ tụ hội nhận thê, Minh Triệt sẽ rất ít khi mời khách nhân quy mô lớn đến nơi này, nhất là người quân đoàn điều tra. Tuy rất thưởng thức Cốc Thanh Ngọc, nhưng người ta đã là Phó Đoàn Trưởng, Minh Triệt cũng không đào được cái góc tường này. Hôm nay đại đa số quân đoàn điều tra tới đều là tinh nhuệ trong quân, quân đoàn bảo vệ cũng vậy. Sau lần hai quân diễn võ trước đó, quan hệ giữa quân đoàn điều tra cùng với quân đoàn bảo vệ kỳ thật có chỗ hòa hoãn. Nhưng là chỉ là thoáng hòa hoãn. Cho nên nhìn khắp nơi trong trang viên dán chữ “Hi”, bọn họ rất ngạc nhiên, đến cùng là ai kết hôn

mà có mặt mũi lớn như vậy. Nhất là, nếu như người này có mặt mũi lớn như vậy, có thể làm cho Đoàn Trưởng ra lệnh cho từng đội trưởng phân đội, yêu cầu đi đến Minh Ngọc Trang, vì sao chuyện kết hôn này, lúc trước lại không có tin tức? Tinh nhuệ Tòa Tháp tề tụ, quy mô thậm chí còn ở phía trên hai quân diễn võ, trong Minh Ngọc Trang khắp nơi đều là cao thủ. Còn có người nhận thấy, trong những cao thủ này có rất nhiều khuôn mặt lạ hoắc. Trên mặt của bọn hắn không có bất kỳ hiếu kỳ, cùng với vui mừng tham gia hôn lễ nào, những người này chỉ là hiển lộ rất bình tĩnh. Bọn người Lâm Vô Nhu Doãn Sương còn có Thương Tiểu Ấn Vương Thế lắc lư ở trong trang viên. “Mẹ kiếp, ta đã sớm biết Tam Đương Gia quân đoàn bảo vệ có tiền, thích chơi lão bà người khác, nhưng ta thật sự không nghĩ tới y có tiền như vậy, hơn nữa thích chơi vợ của người khác như vậy, cái chỗ này không phải là địa phương chuyên môn đổi vì sao? Làm sao lại tổ chức hôn lễ Ở nơi này?” Lâm Vô Nhu kỳ thật là đang biểu đạt sự ghê gớm của trang viên này, chủ trang viên thực sự biết

chơi, đương nhiên, bản thân y không có hứng thú đối với những chuyện này của trang viên, dù sao thì ở trong mắt Lâm Vô Nhu, những nam nhân nữ nhân kia đều là một đám “mặt hàng phổ thông“. Doãn Sương nói: “Các ngươi cũng không biết là ai kết hôn?” “Không biết...cảm giác như là đại nhân vật, các ngươi nhìn đi!” Thương Tiểu Ất chỉ về hướng một góc đại sảnh. Doãn Sương Lâm Vô Nhu trông qua, lập tức nhíu mày: “Làm sao bọn họ cũng tới?” Liễu Hổ, Tạ Anh Kiệt, Vương Tố, Bàng Lê, Trịnh Nhạc. Trong sáu người đội trật tự, có năm người tới. Những người này đều là tồn tại mạnh nhất Tòa Tháp, nhóm người Lâm Vô Nhu cùng với Doãn Sương, những ngày này ra ngoài tháp, đều bị bọn họ giám sát, cảm nhận được sâu sắc chênh lệch cùng với những cao thủ tầng 5 này. Nhưng cũng bởi vậy, lần lượt sống sót bên trong tử đấu, khiến cho nhóm người Lâm Vô Nhu tiến bộ thần tốc, chỉ là so sánh cùng với những quái vật đội trật tự này, vẫn như trước còn có chênh lệch. “Làm sao lại không nhìn thấy đội trưởng của bọn hắn? Người kia còn dễ nhìn hơn ngươi.” Vương Thế tò mò hỏi Lâm Vô Nhu.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)