Điều gã muốn làm, chính là để cho quái nhân mặt nạ phân tâm trong giây lát. Chỉ giây lát...liền đủ để trí mạng! Quyền thế kinh khủng tới gần, Lâm Duệ rõ ràng phát hiện ra mình tránh cũng không thể tránh. Thói quen suy nghĩ lung tung của y thực sự không thay đổi cho đến thời khắc nguy hiểm nhất: “A...đây là sắp bắt đầu cuộc hành trình tiếp theo rồi sao?” Lực lượng huỷ diệt truyền ra từ vị trí của Lâm Duệ trong tích tắc, giống như một đóa hoa nở rộ. Tiếng sáo hình thành một tầng kết giới ở xung quanh quan toà, mà quản ngục trưởng thì bảo hộ ở trước người bác sĩ. Lực phá hoại cường đại bùng nổ mạnh mẽ, rít lên như vũ bão trong khu vực nhà tù. Những mảnh võ của bức tường cao sụp đổ bị lực lượng cao nát. Giữa cát và đá bay, quản ngục trưởng hừ lạnh một tiếng, bác sĩ thì lộ ra nụ cười, như thể địch nhân
lớn nhất trong 700 năm rốt cục cũng đã chết! Chỉ có quan toà, cũng không có ở trong tiếng sáo dẫn độ được một cái hồn phách cường đại, gã khẽ nhíu mày. Theo uy lực quyền kình còn lại dần dần tản đi, toàn bộ sân ngoài của nhà tù tan tành, quản ngục trưởng còn tưởng rằng trận chiến đấu này đã kết thúc, gã chuẩn bị rút mười hai ngọn giáo giam giữ bác sĩ ra. Nhưng vào thời điểm chạm vào ngọn giáo, quản ngục trưởng cùng với bác sĩ đều ý thức được một vấn đề... Nếu như chủ nhân của lực lượng thời không màu vàng chết rồi, như vậy những lực lượng thời không này vì sao còn có thể ngưng tụ thành hình thái ngọn giáo? Dự cảm bất an chợt nở rộ trong lòng bác sĩ như Mạn Châu Sa Hoa. Như để khẳng định dự cảm này, trong thiên địa rất nhanh truyền đến tiếng cười quen thuộc của người đeo mặt nạ nào đó. “Ha ha ha ha ha...thiếu chút chết đi! Hắc hắc, như vậy cũng không chết!” Bác sĩ cắn răng, y chưa bao giờ cảm thấy tiếng cười kia đáng giận như thế. Trong bụi mù đầy trời,
quan toà cùng với quản ngục trưởng đều rất nghi hoặc, Lâm Duệ đến cùng tránh thoát một kích vừa rồi như thế nào. Theo một giọng nói khác vang lên, bọn hắn đột nhiên biết chân tướng. “Đầy máu mới chiến đấu, chỉ còn chút máu mà đi lang thang khắp nơi thế nhưng là thói quen xấu, ta hẳn đã từng dặn dò ngươi? Đừng có xem nhẹ đối thủ, nhất là chú ý đề phòng tiếng sáo.” “Ha ha ha ha...xin lỗi, xin lỗi!” “Được rồi, thậm chí ta không cứu ngươi, ngươi cũng sẽ không chết.” Trong bụi bay vô tận, hình dáng của hai người đeo mặt nạ dần dần hiện ra. Quan toà hơi co con ngươi lại, ở trong tầm nhìn của gã, xuất hiện một linh hồn. Linh hồn đương nhiên không phải là quái nhân mặt nạ...mà là linh mục. Một quyền kinh khủng vừa rồi, không có đánh trúng quái nhân mặt nạ, lại đánh trúng linh mục, bất kể là quan toà, hay là quản ngục trưởng cùng với bác sĩ, đều rất rõ ràng, điều này có nghĩa là vị trí của linh mục, bị thay thế trong chớp mắt! Có thể làm được điểm này, tự nhiên chỉ có “Người bệnh” --Yến Tự Tại.
Cứu vớt Lâm Duệ, chính là người vượt ngục chạy tới từ khu phòng giam, Bạch Vụ cùng với Yến Tự
Tại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây