Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 886:

Chương Trước Chương Tiếp

Bên trong những con Ác Đọa này cũng không có thiếu mấy kẻ cường đại, ngược lại là nhân loại chỉ có hai người, xác thực mà nói là một cái rưỡi. Lâm Duệ một lỗ tai, cùng với Giang Y Mễ nửa Ác Đọa. Thế cho nên Ngũ Cửu theo bản năng đưa tay đặt trên vị trí chuôi đao. Y nhanh chóng nhìn thấy nhiều Ác Đoạ mặc đồng phục của học sinh thời tiền tháp đi ngang qua, chúng chẳng có mục đích, không có bất kỳ dục vọng công kích nào đối với nhân loại. Thậm chí có khá nhiều Ác Đọa đổ dồn ánh mắt về phía Ngũ Cửu, trong ánh mắt không có bất kỳ địch ý nào. Theo sự chỉ dẫn của cảm giác, Ngũ Cửu không nhanh không chậm đi ở trong khuôn viên trường này. Thời gian cũng không có đến bốn tiếng đồng hồ, nhưng nói ra rất kỳ quái, Ngũ Cửu chính là cảm giác được, cái chỗ này như thế không có những quy tắc làm cho người ta khó có thể sống sót đó?

Đám Ác Đọa hoạt động ngay ngắn trật tự, toàn bộ quy tắc méo mó bị tiêu trừ, chúng cũng không bị oán khí chi phối, cho dù phần lớn tâm tình đã không còn giống như nhân loại, nhưng theo Ngũ Cửu, chúng đã rất là ôn hoà bình thường. Cấm địa sân trường vẫn như cũ là nơi mọi người không dám tiến gần, ngoại trừ Lâm Duệ, y luôn đi dạo khắp trường học, không chỉ là trường học, còn có khu vực ngoài trường. Bởi vì Ác Đọa không thể giải trừ hạn chế khu vực, thế cho nên mặc dù đã trải qua 700 năm, nhóm Ác Đọa trong trường học cũng không biết bên ngoài phát sinh chuyện gì. Lâm Duệ đi tới trường trung học Bách Xuyên, lãng tử phiêu bạt có được cảm giác trở về nhà. Y rất thích cái chỗ này, cũng rất thích những học sinh mặc dù là Ác Đọa, nhưng đã từng cũng cũng giống như mình, muốn sống sót ở trong ngày tận thế này. Y cũng sẽ đi đến một số khu vực ngoài thành phố Bách Xuyên để xem có điều gì mới thú vị không, kể cho những học sinh này nghe. Y cũng sẽ đi thăm dò một ít khu vực, tìm đến một ít cố sự 700 năm trước. Thành phố Bách Xuyên thật sự là quá lớn, khu vực có thể đi rất nhiều, đối với Lâm Duệ mà nói, cái thành phố này phảng phất như một sân chơi rộng lớn.

Mà y giống như một công dân Bách Xuyên quá nhiệt tình. Từng địa phương cũng muốn đi thăm dò. Tự nhiên cũng có địa phương Lâm Duệ rất kiêng kị, trong vườn thú ở ngoại ô thành phố Bách Xuyên, y đã từng nghe thấy tiếng cười khá có tính mê hoặc. Loại âm thanh này phảng phất như mang theo loại ma lực nào đó, thế cho nên lúc y trở lại, cũng đều có chút hoảng hốt. Trong đầu sẽ không tự chủ nghĩ đến một số thứ đẫm máu và bạo lực. Trong thành phố to lớn, trong 700 năm sẽ luôn có một số quái vật. Lâm Duệ cũng không có khinh thường những quái vật này. Sau khi tụ hợp với Nhiếp Trọng Sơn và những người khác, bọn họ đã thành lập một đội dọn dẹp thành phố Bách Xuyên, mà Lâm Duệ hội báo cho bọn họ, khu vực nào tận khả năng đừng có đi, không nên trêu chọc. Nhiếp Trọng Sơn người này tuy mở miệng đều là đồ bỏ đi, nhưng ý kiến của Lâm Duệ y vẫn là nghe. Hôm nay Lâm Duệ vẫn như trước chuẩn bị đi ra ngoài sân trường thăm dò, trước đó không lâu y tại nam nội thành phát hiện ra một khu dân cư, trong khu dân cư có một ít Ác Đọa hình người sinh sống. Những con Ác Đọa này tụ tập toàn bộ ở trong chung cư, như thể đang bí mật mưu đồ cái gì. Mà Lâm Duệ đã từng dùng cảm giác dò xét, phát hiện ra trong khu chung cư phảng phất như có

được một lượng lớn khí tức vật sống. Y đã liệt kế khu dân cư này là khu vực cấm, định đi xem xét một chút. Nhưng đúng lúc này, Ngũ Cửu cùng với Lâm Duệ gặp nhau. “Ồ! Ngươi là...Ngũ Cửu Phó Đoàn Trưởng...ở bên người tiền bối kia!” Lâm Duệ rất cao hứng chào hỏi. Ngũ Cửu nhíu mày, tuy lời nói của Lâm Duệ như thế...không có sai, nhưng lại dường như có chỗ nào không đúng. Trước đó không lâu Nhiếp Trọng Sơn Cố Hải Lâm gia nhập, khiến cho Lâm Duệ đối với quân đoàn điều tra có một chút nhận thức, nhất là Lưu Mộ giảng thuật đủ loại Cố sự đáng tin cậy và kinh lịch truyền kỳ của Ngũ Cửu, khiến cho Lâm Duệ rất có hảo cảm. Thậm chí liền ngay cả Nhiếp Trọng Sơn, nhắc đến Ngũ Cửu cũng không còn là loại đánh giá “hừ, đồ bỏ đi” kia. “Hoan nghênh đi đến chỗ tránh nạn! Ngươi là đi tìm các tiền bối quân đoàn điều tra khác sao? Đi đi đi! Ta dẫn người đi! Bọn họ nhìn thấy người nhất định sẽ rất cao hứng” Lâm Duệ không thẹn là công dân nhiệt tình, nhìn thấy Ngũ Cửu một chút cũng không xa lạ.

Ngược lại là Ngũ Cửu, thoáng không thích ứng đối với sự nhiệt tình của Lâm Duệ, ngược lại cũng không phải là chán ghét, chỉ là có chút phát mộng, y rất nghiêm túc nói: “Ta là tới tìm người, Bạch Vụ có chuyện muốn nhờ cậy ngươi.” “Không thành vấn đề! Sự tình của tiền bối chính là chuyện của ta!” Lâm Duệ đáp ứng quá dứt khoát, khiến cho Ngũ Cửu có nhiều hơn một phần hảo cảm với đối phương. “Chuyện này rất nguy hiểm, người biết bác sĩ không?” Lời nói của Ngũ Cửu khiến cho Lâm Duệ giật mình. “Bác sĩ người nói...là bác sĩ nào?” “Ác Đọa, ăn mặc không khác gì bác sĩ, đeo khẩu trang, mặc áo khoác trắng, thích làm thí nghiệm Sống, cũng thích tra tấn người khác, như thể có năng lực dung hợp năng lực dị biến. Bạch Vụ nói, người này có quan hệ nhất định với mặt nạ của ngươi.” Lâm Duệ kinh ngạc nhìn Ngũ Cửu, Ngũ Cửu nói: “Xem ra ngươi cũng biết.” “Đúng vậy, ta có chút khúc mắc với vị bác sĩ này, nếu biết tung tích của y, xin hãy nói cho ta biết!” Lâm Duệ lộ ra biểu tình nghiêm túc chăm chú.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)