Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 881:

Chương Trước Chương Tiếp

Xác định rằng Yến Tự Tại không có chạy trốn, bác sĩ cảm thấy khó hiểu với những gì đang diễn ra tầng dưới. Xuất phát từ cảnh giác, y bắt đầu tuần tra mỗi một căn phòng. Cuối cùng đi tới chỗ căn phòng kia của Bạch Vụ, Bạch Vụ vào giờ khắc này, vẫn chưa thoát khỏi nhà giam, chỉ còn cách cái lỗ xuyên qua bức tường cao không xa. Cho nên “linh thể” mà bác sĩ rút ra từ trong cơ thể của Bạch Vụ, vẫn như trước trôi nổi ở trên giường bệnh. Thấy một màn như vậy, bác sĩ có chút khó hiểu, người tự xưng là Tỉnh Ngũ đầu? Chạy trốn rồi? Theo bản năng bác bỏ ý nghĩ này, bác sĩ không tin rằng một người nào đó có thể thoát khỏi nhà tù trong thống khổ nghiêm trọng như vậy.

Trong nội tâm của y Vốn dâng lên một tia hứng thú chơi trốn tìm”, nhưng rất nhanh lại chuyển dời lực chú ý, rơi xuống vị trí cũ của Bạch Vụ. Chỗ đó có đặt một tờ giấy.

Trong chớp mắt, trong nội tâm bác sĩ dâng lên một loại dự cảm bất hảo nào đó, vô thức lắc đầu, sau đó từng bước một đến gần, nhặt trang giấy lên, đọc nội dung bên trên: “Ta vốn đang suy nghĩ, ta phải rời đi như thế nào? Đây chính là nhà tù, thậm chí có biết con đường rời đi, ta cũng không có khả năng thoát đi từ trong hoàn cảnh đóng kín, nhưng ta không nghĩ tới trời cao lại an bài ta gặp ngươi.” “Đã nhiều năm như vậy, trình độ người tra tấn người chỉ có như vậy? Ngươi sẽ không thực sự nghĩ rằng nếu người tìm thấy một gã da xanh nhỏ bé và đâm một vài cây chấm vào, ta sẽ cảm thấy đau sao? Khi ta phát ra tiếng gào thét tê tâm liệt phế, nhìn nụ cười hài lòng của ngươi, ngươi biết cảm thụ trong nội tâm của ta không? Ta đang suy nghĩ, đứa nhỏ này thật dễ trêu chọc, nếu bạn trẻ đều dễ dỗ dành như vậy, làm cha mẹ nói không chừng đều muốn sinh đôi, sau đó sự gia tăng dân số sẽ mở ra một đợt bùng nổ khác.” “Tóm lại, ta thay bản thân ta cảm tạ ngươi, ông bạn già của ta, quản ngục trưởng cùng với linh mục nhất định không ngờ được, ngươi một đứa nhỏ với chiếc mũi nhỏ và đôi mắt nhỏ lại dĩ nhiên là nhị ngũ tử (Tiếng lóng chỉ người tố giác hoặc người phản bội người khác). Nếu không phải giữa ta và ngươi có chút xung đột, ta còn thật sự coi ngươi là ân nhân cứu mạng” “Có phải hay không rất kỳ quái ta lại nói bằng giọng điệu như là người quen cũ? Đã nhớ ra ta là



ai chưa? Ta đi tìm người tại thành phố Bách Xuyên, thế nhưng người không có ở đó, có phải hay


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)