1186 chū Nhóm quản ngục đều đã từng là phạm nhân, tự nhiên biết những mặt hiệu trong nhà tù này. Từng người bọn chúng trở nên hưng phấn, toàn bộ đều giờ dùi cui lên, cho dù ức hiếp phạm nhân là không cần tìm lý do, những loại cơ hội có thể dành chính ngôn thuận ra tay độc ác này cũng không nhiều. Sáu mắt xông tới phía trước nhất: “Các ngươi muốn chết? Toàn bộ tụ họp cùng một chỗ là muốn làm cái gì?” “Đát đát đát đát đát đát đát!” Kha Nhĩ phát ra lời nói không có ai hiểu. Lữ Ngôn phiên dịch một cách sống động: “Mỗi ngày dậy sớm làm việc như vậy, quan hệ mẫu thân nhà ngươi, người trong nhà ngươi là bị người địa phủ ghét bỏ sao, báo mộng để cho ngươi vội vàng đi viếng mồ mả? Hay là ngươi dậy sớm như vậy vội vàng đi đầu thai?” Cái miệng thứ hai của Lữ Ngôn cũng vô cùng có tinh thần nói: “Chúng ta yêu cầu kéo dài thời gian nghỉ ngơi! Kéo dài! Thời gian! Nghỉ ngơi!”
“Kéo dài thời gian nghỉ ngơi!” Viên Diệp cũng nói. Bạch Vụ rời đi là cần có thời gian. Số lượng của quản ngục kỳ thật rất ít, bình thường mà nói, việc thứ nhất nhóm quản ngục cần làm là bảo đảm số lượng phạm nhân tầng trệt, sau đó là mang theo các phạm nhân đi đến sân ngoài cùng với phòng giặt quần áo làm việc. Toàn bộ quá trình này chưa đến năm phút đồng hồ, trong quá trình năm phút đồng hồ, Bạch Vụ muốn từ trong phòng thí nghiệm tầng 2 thông qua đường ống nước phức tạp, leo đến thư viện ở phía dưới, gần như là không thể nào. Nhưng hắn có Phổ Lôi Nhãn, thông qua ánh mắt cho ra lộ tuyến chính xác, liền có thể rút ngắn không ít thời gian. Dù vậy, lúc đi ra từ thư viện, Bạch Vụ cũng sẽ đối mặt với đèn pha tuần tra to lớn. Muốn tìm hiểu tiết tấu rọi đèn của đèn pha để vượt qua, chuyện này phải dựa vào vận khí, thời gian hao phí là không thể dự đoán. Cho nên Bạch Vụ không thể không ủy thác các phạm nhân, chế tạo một cái cơ hội cho chính mình. “Lữ Ngôn, ngày hôm qua ta còn đang suy nghĩ, có khả năng hay không, khiến cho ngươi vĩnh viễn
không thể mở miệng!” Sáu mắt dùng dùi cui chỉ vào Lữ Ngôn, đồng thời cũng nói với mọi người: “Lập tức đi ra bên ngoài làm việc cho lão tử, bằng không thì có một người tình một người, ngày hôm nay toàn bộ đều phải nằm xuống đất!” “Đát!” Kha Nhĩ chỉ đáp lại có một chữ: “Cút!” Lữ Ngôn quát. “Con mẹ ngươi, hôm nay lão nương không đi, ngươi có thể làm khó dễ được ta!” Viên Diệp phẫn nộ đập lan can. “Làm việc là có thể người phải trả thêm tiền” Tiền Nhất Tâm vẫn như trước bảo trì dáng dấp nhã nhặn, lập tức bồi thêm một câu: “Thêm rất nhiều tiền.” “Các ngươi muốn làm phản? Tự tìm chết! Đánh cho ta!” Sáu mắt mang theo năm gã quản ngục nhảy vào khu vực phòng giam, mục tiêu của bọn nó rất trực tiếp, hai phe phái thống nhất mặt trận nhất định là có nguyên nhân. Chỉ cần bắt thủ lĩnh hai phe phái, liền có thể biết chúng đang làm cái trò gì. Sáu mắt cùng với đầu trâu đối phó với Kha Nhĩ còn có Viên Diệp, bốn gã quản ngục khác, hai gã
đánh đập Kha Nhĩ cùng với Lữ Ngôn, còn có hai gã thì không ngừng hành hạ Ác Đọa xung quanh. Tiếng xương và thịt vỡ vang lên. “Đầu súng lục” của Kha Nhĩ lúc này bị đánh đến ổ súng đều lõm, đầu trọc của Tiền Nhất Tâm cũng trở nên bắt đầu vặn vẹo. Viên Diệp giường nanh múa vuốt đánh về phía quản ngục, nhưng rất tiếc, ở dưới tác dụng của còng tay, nàng căn bản không có biện pháp tạo thành bất cứ uy hiếp gì đối với quản ngục. Ngược lại là khuôn mặt mỹ lệ của nàng, bởi vì mũi đứt gãy, hiển lộ có chút xấu xí. Hàm răng của cái
miệng mắng chửi người của Lữ Ngôn bị đập vỡ vụn, quản ngục giơ dùi cui lên, một dùi lại một dùi, không ngừng đập xuống đối với miệng Lữ Ngôn! Y muốn mắng chửi người, nhưng mặt và lưỡi y đã bị hỏng, thanh âm phát ra có chút mơ hồ, tỉ mỉ nghe kỹ thì có thể mơ hồ nghe thấy đó là một câu mắng quốc dân. “Con, mẹ, ngươi!” Không có đường lui, Lữ Ngôn đã sớm không muốn ở lại chỗ này, y suy nghĩ một chút, nếu như Bạch Vụ không có chạy thoát, y nhận thua, nếu như Bạch Vụ chạy thoát, không có trở về đúng hẹn, hai cái miệng của y sẽ chẳng phân biệt âm dương mà nguyền rủa Bạch Vụ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây