Trải qua sự chiếu cố đặc biệt của quản ngục cùng với linh mục, bác sĩ đối với con mồi mới cũng có vài phần niềm vui thú, đương nhiên, niềm vui thú là xa xa không bằng đối với Yến Tự Tại. Dù sao thì Yến Tự Tại cũng là xương cứng ít có, con mồi mới đại khái rất nhanh liền sẽ bị thủ đoạn của mình làm cho khiến cho tan vỡ cầu xin tha thứ. Đương nhiên, con mồi mới vẫn còn có chút đặc thù. Ít nhất tên của hắn, đã đưa tới sự hứng thú của bác sĩ. Theo cửa phòng thí nghiệm mở ra lại đóng lại, ý thức của Yến Tự Tại đã sớm náo loạn, rốt cục cũng đạt được một chút cơ hội thở dốc.
Tại nhà tù Thục Đô, tầng 2, phòng thí nghiệm. Trong phòng thí nghiệm chỉ có một cái giường lớn, một cái ghế, một bàn tiêm với các loại thuốc, cùng với một chiếc lồng sắt. Toàn bộ căn phòng trông rất trống trải.
Bạch Vụ dùng ánh mắt quan sát từng cái địa phương trong căn phòng, cuối cùng phát hiện ra thông đạo chạy trốn, chỉ có thể giấu ở đằng sau bàn tiêm, đương nhiên không phải là căn phòng này. Vận khí của hắn không có tốt như vậy, không được đưa vào vào phòng thí nghiệm nơi cất giấu bí mật, chẳng qua ở trong phòng thí nghiệm kia đích xác tồn tại vật thí nghiệm, có thể thấy được bí mật này, có lẽ người của nhà tù biết, thế nhưng người nhà tù hoàn toàn không để ý. Chúng đại khái không cho rằng có người có thể vượt ngục, bởi vì không ai có thể kháng trụ sự tra tấn của bác sĩ. Thân thể của Bạch Vụ bị cố định. Xiềng xích chắc chắn rắn chắc quấn quanh hắn, buộc chặt hai tay của hắn. Trong chớp mắt thấy được xiềng xích, Bạch Vụ đoán được độ khó của kế hoạch lần này đại khái cao hơn so với dự đoán. May mà khống chế đối với thân thể, khiến cho hắn có thể ở trong trạng thái trói buộc, tiến hành một loại hoạt động biên độ rất nhỏ nào đó. Chỉ là phải làm như thế nào cởi bỏ xiềng xích, Bạch Vụ còn chưa rõ ràng. “Thậm chí không cởi bỏ xiềng xích, ta cũng có thể thoát đi, nhưng vấn đề là không thể bị nhốt ở
trong lồng, nếu như bị nhốt ở trong lồng..” Kết cấu của lồng sắt quá đơn giản, ngược lại chẳng khác nào là khóa kín. Đây là kết quả Bạch Vụ không muốn nhìn thấy nhất. Hắn nhìn chằm chằm vào chiếc lồng sắt, suy nghĩ xem làm thế nào để không bị nhốt trong đó. Ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân không nhanh không chậm, không bao lâu cửa liền được mở ra. Vào thời điểm bác sĩ nhìn thấy vị “Tỉnh Ngũ” này, liền nổi lên hứng thú thật lớn. “Ngươi dám sử dụng cái tên này, lại là nhân loại, thật thú vị.” Áo khoác trắng, có chiều cao tương đương với Bạch Viễn, chỉ là không có loại khí chất làm cho người ta như tắm gió xuân như Bạch Viễn kia, nhìn qua ánh mắt của đối phương, phảng phất như thấy được một loại ánh mắt của quái nhân khoa học nào đó nhìn thấy vật thí nghiệm. “Ngươi biết cái tên này?” Trong chớp mắt nhìn thấy bác sĩ, Bạch Vụ cũng cảm thấy rất thú vị. Bởi vì bác sĩ này có một năng lực dị biến truyền thuyết. [Lần này chúng ta sẽ cắt vào góc độ lịch sử mà người cảm thấy hứng thú nhất.
Nếu cha của người là một thiên tài bẩm sinh được thúc đẩy bởi sự hứng thú, như vậy vị bác sĩ này chính là bởi vì làm việc chăm chỉ và trở thành thiên tài, y cũng xác sự đã đạt đến giới hạn của sự chăm chỉ. Tại phương diện lĩnh vực tinh thần, y là chuyên gia. Thậm chí sau khi y biến thành Ác Đọa, chấp niệm kia khiến cho nó có được năng lực dị biến tương ứng. Nhưng giữa thiên tài bẩm sinh và thiên tài chăm chỉ luôn có chênh lệch, thiên tài bẩm sinh có thể tùy tiện đánh vỡ trần nhà của thiên tài chăm chỉ, nhưng thiên tài chăm chỉ lại phải nỗ lực không ngừng , mới có thể tiến vào sàn nhà của thiên tài bẩm sinh. Y thủy chung không có tìm được phương pháp sửa chữa “tham số“. Nhưng lại dần dần thích tra tấn người. Cho dù về sau, ở phía dưới kỳ ngộ lấy được năng lực dị biến cường đại hơn, y cũng vẫn luôn thích năng lực dị biến ban đầu của chính mình, lại không nguyện ý thay thế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây