Duới tình huống như thế, những phạm nhân này lại vẫn muốn sống sót, điều đó có nghĩa là các phạm nhân không chỉ là người tốt” theo nghĩa thuần túy. Mà là những người tốt có chấp niệm bất kể như thế nào cũng phải thực hiện. Liền giống với Cố Hải Lâm. Bạch Vụ giữ im lặng, tuy đồng tình, nhưng hoàn cảnh phạm nhân sinh hoạt càng ác liệt, khả năng hắn thành công nhen nhóm lửa giận của bọn hắn lại càng lớn. Đây cũng là mấu chốt vượt ngục. Ở một khía cạnh nào đó...tao ngộ của bọn hắn càng tồi tệ, vận khí của mình liền sẽ càng tốt. Rất nhanh liền đến thời gian dùng cơm, mà chuyện xảy ra trong nhà ăn, so với làm việc vặt ở sân ngoài, lại càng thêm ác liệt. Tại nhà ăn nhà tù. Các hàng ghế và bàn ăn, được bố trí giống như căn tin trường đại học, chẳng qua nhà ăn trông rất kín, hơn nữa có chút giả tưởng.
Vào thời điểm Bạch Vụ ngồi xuống, trên bàn ăn của hắn, liền đã có đồ ăn cùng với nước uống. Ác Đọa không cần ăn thức ăn. Chúng hấp thu tâm tình của nhân loại, nhưng nếu như không có tâm tình của nhân loại, chúng cũng sẽ không chết. Suy yếu đối với chúng mà nói, là một loại cảm thụ chủ quan, loại cảm thụ này sẽ khiến cho chúng cảm giác được chính mình muốn làm cái gì, nhưng không làm như vậy, nên sống thế nào vẫn phải là sống thế đó. Chỉ là đến nhà tù Thục Đô này, hết thảy đều trở nên quỷ dị, dục vọng của các phạm nhân như thể trở nên đặc biệt rõ ràng, dục vọng ăn, dục vọng nghỉ ngơi, dục vọng muốn đạt được thỏa mãn-- Nói tóm lại, có thể phân loại thành -- dục vọng sống sót. Đồ ăn sẽ không khiến cho chúng xua tan cảm giác đói bụng, thế nhưng có thể khiến cho cảm giác đói bụng không tăng lên trong thời gian ngắn ngủi. Đồ vật đen sì trên bàn ăn, Bạch Vụ chỉ nhìn bề ngoài, liền căn bản nuốt không trôi loại vật này, bữa ăn dinh dưỡng rất khó ăn, nhưng người ta ít nhất cũng biết chế biến bữa ăn bổ dưỡng nhìn rất ngon... Loại đồ vật đen sì này, các Ác Đọa khác lại ăn rất ngon lành.
Tuy muốn sống tại khu vực màu đỏ thật sự là chuyện khó khăn, nhiều khi phải rất chật vật, nhưng trong chuyện ăn này, Bạch Vụ vẫn rất có kiên trì. Nếu như ăn sẽ không thể no bụng, chỉ là trì hoãn tốc độ cảm giác đói bụng gia tăng trong thời gian ngắn ngủi, như vậy liền dứt khoát không ăn. Mà đồ ăn của nhóm quản ngục thì ngon hơn nhiều, những cựu phạm nhân mang theo loại dục vọng trả thù biến thái nào đó này, nhìn những người tốt ăn đồ ăn khó nuốt này, lại còn ăn như hổ đói, chúng sẽ cảm thấy rất vui sướng, loại vui sướng này thậm chí vượt qua yêu thích đối với tâm tình tiêu cực. “Ngươi ăn của ta luôn nhé?” Thấy bên cạnh Văn Thái đói bụng, ăn hồng hộc, Bạch Vụ đưa thức ăn của mình cho Văn Thái. “Chuyện này...chuyện này thật sự có thể chứ ộp?” “Ta không đói bụng” Không đói bụng tự nhiên là tạm thời, đám người kia là Ác Đọa, mà Bạch Vụ là nhân loại, sự suy yếu của đói bụng đối với Bạch Vụ sẽ càng thêm mãnh liệt, cho nên Bạch Vụ rất rõ ràng, chính mình nếu như không ăn đồ ăn, cho dù có chuỗi sức mạnh và thể trạng cường tráng gia trì, cũng không
chống đỡ được vài ngày. “Cảm ơn p!“. Văn Thái thật sự rất đói bụng, liền không có khách khí quá nhiều. Bạch Vụ bắt đầu quan sát xung quanh, hiện ra ở trong mắt hắn, là hình ảnh dùng cơm bình tĩnh, hai phe phái cũng không có triển khai trận chiến tranh đoạt chủ quyền giống như các nhà tù trong phim ảnh. Chỉ là ngay vào lúc hắn cho rằng sẽ kết thúc như vậy, biến cố bỗng nhiên phát sinh. Đẳng cấp của Ác Đọa ở nơi đây đều tương đối cao, có năng lực khôi phục kinh người, thương thế vài ngày trước đó, phần lớn cũng đã khôi phục. Nhưng ở trong nhà tù này, bị thương là chuyện thường xảy ra, ví dụ như lúc này. Hai quản ngục sáu mắt cùng với đầu trâu xuất hiện một lần nữa, chúng đi tới trước mặt Kha Nhĩ đầu vũ khí. “Ồ, cái mũi này ngược lại là lành rất nhanh, người nói xem đây rốt cuộc là mũi hay là miệng?”
Sáu mắt dùng dùi cui chỉ vào Kha Nhĩ, nói đối với Đầu trâu. “ùm...ùm bò.......! Đây đương nhiên là miệng!” “Ta nói đây là mũi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây