“Ta sẽ đón người trở về.” Sau khi báo cho Bạch Vụ tiểu thúc đã mất tích, Bạch Vụ đã nói như vậy. Nàng bỗng nhiên kịp phản ứng, cái gọi là không hài lòng, có lẽ chính là chuyện chính mình lập gia đình này, Bạch Vụ cùng với tiểu thức có lẽ đã biết sao? Loại tuyệt vọng cùng với lo nghĩ, lo lắng cùng với sợ hãi kia rốt cục cũng bởi ý niệm này trong đầu mà bình phục lại. Phảng phất như Bạch Vụ đã đáp ứng chính mình, mà mình cũng tuyệt đối tín nhiệm Bạch Vụ.
Ngoài tháp, nhà tù Thục Đô. Một đêm mệt mỏi rốt cục cũng trôi qua, vào thời điểm ánh đèn sáng lên, Văn Thái mở hai mắt ra:
“Ta buồn ngủ quá ộp...cũng rất đói.” Thanh âm của nó so với ngày hôm qua, lại suy yếu hơn không ít. Bởi vì ngủ không thể bổ sung tinh lực, Bạch Vụ một mực không có ngủ. Đợi cho sắc trời sáng dần, ánh nắng sớm chiếu vào phòng giam, cửa mỗi căn phòng giam tự động mở ra, không ít Ác Đọa bên trong phòng giam nhao nhao đi ra. Tất cả đều nhớ cảnh Bạch Vụ trở lại phòng giam với một đống “tội” ngày hôm qua. Nhà tù có hai cỗ thế lực lớn, hai cỗ thế lực này tuy không phải là lực lượng tương đương, nhưng cũng chênh lệch không quá lớn. Bạch Vụ nhìn Ác Đọa không ngừng đi ra từ trong phòng giam, tất cả đều nhìn về phía mình, liền hỏi: “Các ngươi ở đây có hai bang phái?” “Đúng vậy ộp” Văn Thái bắt đầu giảng giải cho Bạch Vụ về hai Cỗ thế lực bên trong đám phạm nhân nhà tù Thục Đô. Một phương là phải cải thiện quy ác, một phương thì là phái thiện lương thuần tuý.
Chúng cũng biết chỗ đặc thù của nhà tù này, cho nên một phương cho rằng, vì sinh tồn, hẳn là vứt bỏ nhân tính một cách thích hợp, thiện lương thuần túy cũng đích xác không thể sống sót trong tù, chỉ cần người lựa chọn vứt bỏ nhân tính, là có thể gia nhập phái cải thiện quy ác. Nhưng Ác Địa phái thiện lương thuần tuý, lại cho rằng linh hồn phải hoàn chỉnh, một khi tiếp nhận yêu cầu của linh mục, liền không còn thuần túy. Cái sau nghe có chút sĩ diện cãi láo, Ác Đọa cũng không nên có chấp niệm chân, thiện, mỹ như nhân loại, nhưng...thế lực của phái thiện lương thuần tuý còn không nhỏ. Số lượng Ác Đọa đơn thuần, kỳ thật là vượt qua phái cải thiện quy ác. Chỉ chẳng qua phái thiện lương thuần tuý phần lớn đi tầng 2, người phải thiện lương thuần tuý, cơ bản đều là một lòng hướng thiện, cho nên chúng rất suy yếu, cũng không hợp nhau với nhà tù này, không ít người đều bị đưa đến tầng 2 chịu cực hình. Thực lực chính thể đã không bằng phái cải thiện quy ác. Về phần vì sao sẽ có nhiều Ác Đọa thiện lương như vậy...chuyện này không kỳ quái, bởi vì nhà tù này, chính là dùng để giam giữ đám người này. Đáng nhắc tới chính là hai vị thủ lĩnh phái thiện lương thuần tuý cũng không có suy yếu. Bạch Vụ đại khái đã hiểu được.
Mà bốn vị thủ lĩnh phái thiện lương thuần tuý cùng với phái cải thiện quy ác vừa vặn đều tới toàn bô. Một kẻ là Ác Đọa có Hai Miệng, một cái ở trên não, một cái ở trên ngực. Một kẻ thì là Ác Đọa có đầu trông giống như một khẩu súng lục ổ quay. Hai kẻ trông rất tà ác này hóa ra lại đến từ phái thiện lương thuần tuý. Mà hai vị thủ lĩnh phái cải thiện quy ác, thoạt nhìn, đều là ngoại hình nhân loại, một nữ Ác Đoạ có mái tóc gợn sóng màu vàng, nhưng cũng không trẻ tuổi, có vẻ đã ngoài ba mươi tuổi, hơn nữa toàn thân quấn xiềng xích đặc thù. Ở bên cạnh nữ nhân tóc gợn sóng, là một gã cơ bắp hói đầu. Bốn người đi tới trước cửa phòng giam của Bạch Vụ, những Ác Đọa thì vây chung quanh vây xem. Mục đích của chúng rất đơn giản -- lôi kéo Bạch Vụ. “Ồ, người phái thiện lương thuần khiết cũng tới tham gia náo nhiệt? Anh chàng đẹp trai này có hàng tá tờ khai tội trạng, các ngươi sẽ không cho rằng một nhân vật hung ác như vậy, sẽ không có giết người trong mộng đó chứ? Lão nương khuyên các ngươi đừng có uổng phí khí lực, anh chàng đẹp trai này là người của ta!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây