1240 chữ
“Nếu như ta là lão tổ Yến gia, giá trị của Yến Cửu căn bản không thể so sánh cùng với Yến Tự Tại, người có bụng dạ thẳng thắn như Yến Tự Tại, vị lão tổ này cũng không có đạo lý không nhìn ra, nhưng cách làm của gã không phải là nên trấn an Yến Tự Tại sao?” Cách làm của lão tổ Yến gia, khiến cho Bạch Vụ có cảm giác như là đang đẩy Yến Tự Tại ra bên ngoài. Một người nếu thực sự hiểu được khống chế quyền mưu, sẽ căng chặt có độ, mà hãm hại Yến Cửu, hiển nhiên sẽ khiến cho Yến Tự Tại bị buộc quá chặt, nói không chừng sẽ tức nước vỡ bờ. Nếu như nói lão tổ Yến gia là đang tiến hành một loại kiểm tra lòng trung thành nào đó đối với Yến Tự Tại, loại kiểm tra này theo Bạch Vụ thật sự là ngu xuẩn. Hắn cảm thấy có điều gì đó không đúng ở đây. Nhưng trong lúc nhất thời còn không nói ra được là không đúng chỗ nào.
Bác sĩ nói.
“Rất thú vị, may mà chúng ta đối với nhà tù này mà nói, đều là người vô tội.” Yến Triêu lộ ra nụ cười. Trong nhà tù Thục Đô giam giữ rất nhiều đồ chơi thú vị, Yến Triệu cho rằng nhà tù này tồn tại, là hiện thân của chân lý trên thế giới. “Quan toà, nhà tù này cũng không thể nhốt được ngươi, ngươi bỗng nhiên xuất hiện ở nơi này, xem ra là tìm được vị trí của đại nhân?” Bác sĩ hỏi. Quan toà chính là quái nhân áo bào đen thổi sáo, khiến cho từng Ác Đọa ngoài nhà tù lần lượt chết đi, gã dùng giọng khàn khàn nói: “Đã tìm được, nhưng ta cũng cần lực lượng. Đánh bại Mộc Nãi Y, hoặc là ứng phó với thế lực khác. Chỉ bằng vào lực lượng của ta bây giờ, là vẫn còn chưa đủ.” Yến Triêu cùng với bác sĩ liếc nhau, đều lộ ra nụ cười. Yến Triêu nói: “Xem ra thời gian không sai biệt lắm so với ta tính toán, thời cơ là vừa vặn, người ở phía Hắc Kim Đảo, dường như trước đó không lâu đã bị tổn thất nặng nề, lúc này, chúng ta bớt đi một kình địch, hơn nữa 'người bệnh' gần nhất không quá nghe lời, hiện tại vừa vặn thích hợp giao cho các ngươi.”
“Vậy ta sẽ đợi trong nhà tù này mấy ngày, người hãy an bài nhanh một chút, thời gian của ta rất eo hẹp” Những lời này là bác sĩ nói đối với Yến Triêu. Yến Triêu nói: “Ta sẽ để cho người bệnh đi đến khu vực này, trải qua nhiều năm dốc lòng dạy bảo như vậy, y nhất định sẽ bị nhà tù vây khốn, trong lúc nhất thời y là không thể rời khỏi nhà tù. Y rất khó đối phó, vốn dĩ bằng vào thực lực của hai vị, hẳn là muốn đối phó với y cũng không khó. Chẳng qua muốn bồi dưỡng được một bệnh nhân như vậy cũng không phải dễ dàng, những gì chúng ta đã thỏa thuận 700 năm trước còn hiệu lực không?” “Đó là tự nhiên, chuyến bay đó có công lao của ngươi. Cái gì nên thuộc về người, cũng sẽ không ít. Chỉ cần chờ tới lúc đại nhân tỉnh lại, chỉ cần chờ tới lúc chúng ta nắm giữ nó.” 700 năm trước, một tồn tại cực kì khủng bố nào đó, sưu tập gần 300 người đau khổ, tụ tập trong một chiếc máy bay hành khách to lớn, sẵn sàng đi đến Tòa Tháp. Không có ai biết mục đích của việc này. Yến Triêu, bác sĩ, quan toà, đều đã đóng góp vào kế hoạch này. Nhưng hàng loạt chuyện ngoài ý muốn sau đó khiến kế hoạch của chủ nhân chuyến bay thất bại. Tòa Tháp biến mất, như thể nó đã đi đến một vị trí khác trong tích tắc, mặc dù mọi người có ký ức về vị trí của Tòa Tháp, nhưng ở vị trí ban đầu, đã không có dấu vết của Tòa Tháp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây