Qua nhiều năm như vậy, nàng cảm giác mình là có tình thân, thẳng đến khi bị Yến Tri Tuế cưỡng ép mang về, nàng mới phát hiện ra mình vẫn luôn sai. Cô thu mình trong một góc trong chiếc váy hoa lộng lẫy của mình trong nhiều ngày liền, không muốn vẽ tranhhay nói chuyện, mà chỉ ghi nhớ một cái tên nào đó trong lòng. Ngay vào thời điểm nàng khổ sở nhất, cái tên này đã đáp lại nàng. như kỳ tích “Yến Cửu, hiện tại người đang ở đâu?” Trong ý thức đột nhiên nổi lên thanh âm của Bạch Vụ, Yến Cửu thậm chí cho rằng mình sinh ra ảo giác. Nhưng rất nhanh nàng liền nhìn thấy gương mặt của Bạch Vụ, “Ốc biển” giống như là một loại đạo cụ liên lạc thuộc riêng về nàng cùng với Bạch Vụ. Vào một khắc nhìn thấy ốc biển, Yến Cửu không có bày ra khuôn mặt tươi cười, mà là nước mắt chảy ròng ròng.
“Bạch Vụ...thật tốt quá, ngươi đã trở về! Ngươi đã rất nhiều ngày không có trở về, ta cho rằng người đã xảy ra chuyện!” Lúc này Bạch Vụ đang ở bệnh viện tâm thần tầng 3 Tòa Tháp, xem như xác nhận tình cảnh của Yến Cửu. Câu nói đầu tiên của tiểu cô nương không phải là khóc lóc kể lể, mà là vì chính mình trở về mà vui sướng, khiến cho Bạch Vụ có chút tư vị không tốt. “Nói một chút đi, đã xảy ra chuyện gì?” “Ngươi bây giờ đang ở bệnh viện tâm thần sao! Ngươi mau đi xem mọi người một chút!” “Ta đã đi, họ không sao cả, ta đã chăm sóc họ, hai lão nhân đã tìm được quân cờ, kẻ cười ngây ngô đang vui cười, người đọc sách đang đọc sách, y tá cùng với bác sĩ cũng đều không sao. Kẻ xuyên việt trên lầu bị thương, chẳng qua vấn đề không lớn, ta đã an bài người đến cứu chữa.” Tất cả mọi người trên thế giới này đều có một mật mã tương ứng trong trái tim của họ. Một khi đạt được mật mã, liền có thể khiến người này hết lòng theo đuổi. Yến Cửu rất khó nói rõ ràng mối quan hệ giữa mình và những người bị bệnh tâm thần đó, nhưng nàng luôn cảm thấy, vào thời điểm chính mình càng ngày càng tốt, bọn họ cũng sẽ càng ngày càng tốt, và vào thời điểm chính mình trở nên tồi tệ, bọn họ cũng sẽ trở nên tồi tệ.
Đây là sự tình rất không có đạo lý, có nói ra thì cũng chỉ bị coi như là kẻ dở hơi, lại càng không có ai đi chiếu cố những người điên đó. Nhưng Bạch Vụ sẽ làm. Vào thời điểm Bạch Vụ nói những lời này, Yến Cửu không biết hạnh phúc và vui sướng là gì, chỉ là bàng hoàng cùng với cô độc, lo nghĩ cùng với bất an trong nội tâm những ngày này, cũng từ từ tan biến theo nước mắt. Nàng coi bệnh viện tâm thần không lớn kia như thế giới nhỏ của mình, hiện giờ thế giới nhỏ đó đã bị người khác làm cho rối tung lên, nhưng vì có sự tồn tại của Bạch Vụmọi thứ lại trở nên bình thường một lần nữa. Rõ ràng những người đó thực sự không liên quan gì đến nàng. “Được rồi, đừng khóc nữa, hãy nói xem chuyện gì đã xảy ra” Yến Cửu lau nước mắt, gật gật đầu nói: “Ta...ta không khóc nữa. Bạch Vụ, ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ là người nhà của ta đột nhiên muốn ta trở về, ta muốn trở lại bệnh viện tâm thần, nhưng bọn họ không cho...” “Bạch Vụ, ta rất muốn trở về...ta không muốn ở lại đây, ở đây ta cảm thấy mình giống như một con
quái vật...” Lời này ít nhiều cũng làm cho người ta cảm thấy trong lòng chua xót, một thiếu nữ ở trong nhà mình lại không có bất kỳ cảm giác an toàn cùng và cảm giác chấp nhận nào, bởi vì nàng thích loại địa phương như bệnh viện tâm thần. Bạch Vụ đã đoán được đại khái lý do tại sao Yến gia để cho Yến Cửu quay trở về. Nhưng chuyện này hắn không nên nói cho Yến Cửu, dù sao thì nếu Yến Cửu biết, có thể sẽ huyên náo không thể nào vui sướng cùng với Yến gia, mà người Yến gia...hiển nhiên cũng không coi trọng Yến Cửu bao nhiêu. “Ngươi đừng vội, ngươi cứ chờ ở đó đi, mọi việc trong bệnh viện tâm thần ta sẽ thu xếp, tất cả mọi người đều ổn, ngươi không cần phải lo lắng, ta sẽ liên hệ với tiểu thức của người giúp người xử lý chuyện này.” “Thật vậy sao? Tiểu thúc nguyện ý nghe lời của ngươi?” “Đương nhiên, y và ta coi như đã chung hoạn nạn hai lần.” Bạch Vụ kỳ thật không rõ ràng thái độ của Yến Tự Tại, bởi vì Yến gia cùng với Yến Cửu, Yến Tự Tại chọn như thế nào, Bạch Vụ cũng không có thái độ lạc quan.
Nhưng hắn biết, Yến Cửu là hi vọng để mối quan hệ giữa chính mình cùng với Yến Tự Tại hòa hợp. “Vâng...ta biết rồi, ta sẽ ở chỗ này chờ tin tức của các ngươi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây