A Tạp nói: “Hôm nay từ biệt, liền không có ngày gặp lại, những ngày này, kỳ thật ta đang một mực quan sát người” Ở vào biên giới hạch tâm thành, A Tạp rõ như lòng bàn tay đối với nội thành. Số 0 chú ý Bạch Vụ, A Tạp thì chú ý Ngũ Cửu. Số 0 hi vọng có người có thể tìm được biện pháp phá giải virus Raou, A Tạp hi vọng có người có thể thu hộ toà thành phố máy móc này. “Cái gì gọi là không có ngày gặp lại?” Mặc dù là bị A Tạp cưỡng ép mang đến, nhưng Ngũ Cửu cùng với Trịnh Nhạc rất nhanh cũng đã hiểu được dung ý của A Tạp. A Tạp VỖ VỖ bờ vai của Ngũ Cửu: “Ta sẽ chết” Khi y nói ba chữ trầm trọng này, biểu tình lại là cười. “Ta đã thủ hộ tòa thành phố này thật lâu, tử vong đối với ta mà nói, kỳ thật cũng không tính là
trừng phạt, chẳng qua là cuộc hành trình mệt mỏi, cuối cùng cũng có điểm kết thúc” Ngũ Cửu cảm thấy quyết ý trong lời nói, thần sắc trở nên nghiêm nghị. A Tạp lại cũng không có quá nghiêm túc: “Ta là Thủ Hộ Giả do Số 0 chế tạo ra, số mệnh của ta, chính là thủ hộ tòa thành phố này, người thì sao? Có người mà bản thân có chết cũng muốn bảo vệ không?” Ngũ Cửu không do dự, trong đầu liền hiện lên nhóm người Bạch Vụ, Nguyễn Thanh Vân, Lâm Vô Nhu. “Tuy chỉ quen biết trong một thời gian rất ngắn, nhưng đây là một loại cảm giác rất kỳ quái -- chúng ta dường như là cùng một loại người” Một người là Phó Đoàn Trưởng quân đoàn điều tra, một người thì là đội trưởng thần vệ đội thành phố máy móc. A Tạp bắt đầu chậm rãi bàn giao chi tiết nhiệm vụ, Ngũ Cửu cùng với Trịnh Nhạc xuất hiện, là vì để cho quá trình người ngoại lai cướp đoạt Sứ Đồ, không thuận lợi như vậy. Nhưng cuối cùng, Sứ Đồ vẫn là phải giao cho người ngoại lai. “Tỉnh Ngũ rất tín nhiệm bộ hạ của mình, Sứ Đồ là hoàn mỹ, là kiệt tác của Số 0, có thể lừa gạt được
thợ rèn, nhưng xuất phát từ cẩn thận, bọn hắn rất có thể sẽ không để cho Tỉnh Ngũ mặc vào Sứ Đồ. Nếu như Tỉnh Ngũ không mặc Sứ Đồ, chúng ta liền không có khả năng chiến thắng” “Mặc vào Sứ Đồ thì sao?” “Trừ phi Số 0 chọn trúng người có thể phá giải virus Raou, bằng không thì sẽ không có cách nào chiến thắng” Ngũ Cửu im lặng, đây thật đúng là một cuộc chiến đấu tuyệt vọng. A Tạp nói: “Mặc dù không có tư cách yêu cầu các ngươi làm việc này, nhưng hãy tin tưởng ta, nếu như thành phố máy móc có thể vượt qua lần nguy cơ này, trong tương lai, nhân loại cũng có thể có một nơi trú ẩn bên ngoài tòa tháp.” Đây là lý do Ngũ Cửu không thể cự tuyệt. “Ta phải đi.” Thấy được ánh mắt của Ngũ Cửu, A Tạp không còn tiếc nuối.
Tại chợ khu đông, Ngũ Cửu chiến đấu kịch liệt ở trong tầng trời thấp rốt cục cũng giả vờ để lộ ra
sai lầm, làm rớt Sứ Đồ. Cùng lúc đó, thợ rèn áp chế Tạ Hành Tri, trong cuộc chiến đấu giữa hai Ký Linh sư, bảo bối trên người thợ rèn rõ ràng nhiều hơn Tạ Hành Tri rất nhiều. Dùng một búa đánh lui Tạ Hành Tri, thợ rèn lấy được Sứ Đồ một lần nữa. Ở trong chớp mắt Ngũ Cửu chuẩn bị cướp đoạt Sứ Đồ Hủy Diệt chặn ở trước người Ngũ Cửu. Lần này, thợ rèn vì để tránh cho đêm dài lắm mộng, quyết định chuyển dời Sứ Đồ vào trong tay Tỉnh Ngũ. Quá trình này rất ngắn ngủi, Ngũ Cửu cùng với Tạ Hành Tri cũng không kịp ngăn cản, Trịnh Nhạc lại càng là quyết đấu cùng với thương nhân ở trong mộng cảnh, không biết biến hóa ở bên ngoài. Không thể không nói, kỹ năng diễn xuất của Ngũ Cửu đã thay đổi rất nhiều, loại cảm giác thất bại trong gang tấc kia, được thể hiện một cách sống động qua ánh mắt của y. “Ta nghĩ rằng chúng ta đã biết thái độ của thành phố máy móc, nếu như đây chính là câu trả lời của các ngươi, như vậy tòa thành phố này, liền hủy diệt” Búa nện trên mặt đất, cả tòa thành phố cũng đều lay động, vô số đá vụn hình thành mưa đá bay về phía Ngũ Cửu cùng với Tạ Hành Tri.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây