Nàng chỉ có thể chấp nhận sự sắp đặt này, khiến bản thân tin rằng, cha mẹ tốt với mình, Mã Lâm cũng là tốt đối với mình. Hết thảy nên như vậy... Cho nên nàng mới ở trong hộp thư rác, có hai cái tin nhắn, một tin nhắn là chấm dứt quan hệ cùng với cha mẹ, một tin nhắn thì là thỏa hiệp, tiếp tục sống một cuộc sống tươi đẹp trước mặt người khác, và cuộc sống méo mó ở trong nội tâm. Nàng rất mệt. Virus Raou ăn mòn càng ngày càng nghiêm trọng, nghiêm trọng đến mức nàng đã quyết định yên lặng chết ở trong phòng của mình. Thẳng đến khi Bạch Vụ cùng với Tạ Hành Tri bất ngờ nhận được một nhiệm vụ cấp S. Vì vậy ở bên trong thế giới nội tâm, Bạch Vụ đã để cho Gia Khải Nhi nhìn thấy một loại khả năng khác.
Nhưng điều này càng làm cho bệnh tình của Gia Khải Nhi trở nên trầm trọng hơn. Bởi vì sự thoả hiệp của bản thân, bởi vì trải qua thời gian dài chính mình nhường nhịn, khiến cho lõi cơ học đã thành thói quen phán đoán nhường nhịn mới có thể thu hoạch lợi ích“. Mọi thứ đã trở nên vô ích. Gia Khải Nhi vặn vẹo biến dạng ở trong tươi cười điên cuồng cầu khẩn Bạch Vụ: “Giết ta đi...giết ta đi! Ta đã thấy được tương lai tốt đẹp kia, ta đã không có tiếc nuối.” Tạ Hành Tri không cảm nhận được sự trầm trọng ở đây, y không biết kinh lịch của Gia Khải Nhi, chẳng qua là cảm thấy Gia Khải Nhi điên cuồng cười to, rất không hợp cùng với nội dung ngôn ngữ. Chỉ có Bạch Vụ có thể thấy được sự thống khổ của Gia Khải Nhi. Nét mặt của hắn bình tĩnh dọa người, sau đó giơ vũ khí cận chiến trong trang bị Eye of Kuros, đao ánh sáng, chém chết Gia Khải Nhi. Cái đầu vốn đã bắt đầu biến dạng, lăn trên mặt đất. Đôi mắt trên vô số khuôn mặt trên người chậm rãi nhắm lại. Gia Khải Nhi chết rồi.
“Thật xin lỗi, sự tình đã đáp ứng người ta không có làm được, hy vọng thế giới này thật sự có thiên đường. Trong giọng nói bình tĩnh, bao hàm sự không cam lòng và mê mang của Bạch Vụ. Hắn thu hồi vũ khí. Mặc dù không có nhận thức về tâm tình tiêu cực, nhưng vào thời điểm trong nội tâm không có bất kỳ vui buồn, Bạch Vụ biết, nếu như tâm tình của mình hoàn chỉnh, nhất định sẽ cảm thấy oán giận cùng với khổ sở. Toàn bộ cuộc đời bi thảm của Gia Khải Nhi, chẳng qua là một trò chơi thử nghiệm của Số 0. Vị hoàng đế máy móc thờ Ơ coi thường tất cả sinh vật sống trong hạch tâm thành có thể đã tạo ra vô số bi kịch tương tự như Gia Khải Nhi trong nhiều năm qua. Y có lẽ cũng đang tìm kiếm một câu trả lời nào đó. Đây chỉ là lần đầu tiên hai người giao thủ. Kết thúc bằng sự thất bại thảm hại của hắn. Nhìn bộ dáng có chút kỳ quái của Bạch Vụ, Tạ Hành Tri cho rằng Bạch Vụ là đang tự trách, nói: “Không thuận lợi cũng rất bình thường, đừng có quá khổ sở. Đây chỉ là một trường hợp mà thôi, người đã chữa khỏi cho rất nhiều người” Bạch Vụ lắc đầu: “Lão Tạ, ta dường như đã sai hoàn toàn, virus Raou, căn bản không thể trị liệu.”
“Có ý tứ gì?” Ngữ khí của Bạch Vụ có chút bất đắc dĩ, thậm chí có một loại cảm giác bị thất bại: “Số 0 nói đúng, suy nghĩ của ta đối với virus Raou quá nhỏ bé, ta không thể trị tận gốc virus Raou.” Tạ Hành Tri khó hiểu, tại sao lại kéo đến Số 0. Bạch Vụ cũng không có giải thích, chỉ nghĩ đến lời nói của Số 0, nghĩ đến cuối cùng với Gia Khải Nhi tử vong, là bởi vì chính mình phủ nhận hình thức tư duy của bản thân Gia Khải Nhi. Hắn dần dần nhíu mày -- Gia Khải Nhi yêu cha mẹ là sai sao? Sự thiện lương của Gia Khải Nhi là lý do thực sự khiến cho nàng đang bị bắt nạt? Nếu như Gia Khải Nhi không có sai, như vậy thì ai sai? Chính mình quả thật là dựa vào một loạt thao tác mới lạ, có thể trợ giúp Gia Khải Nhi thoát khỏi cha và Mã Lâm ác ôn. Nhưng nếu như đây là giải pháp chính xác duy nhất, có hay không nói rõ, thế giới này, vốn là tôn trọng cái ác? “Ta hiện tại đã biết ý tứ Số 0 muốn biểu đạt, chỉ có trong một thế giới mà mọi người yêu thích
nhau, chân, thiện và mỹ trở thành mong muốn đúng đắn duy nhất của mọi người, và việc giúp đỡ những người khác có thể trực tiếp nhận được phản hồi tích cực, virus Raou sẽ không tồn tại...bằng không, chỉ cần mọi người còn có dục vọng, chỉ cần loại dục vọng này, đi ngược lại bản chất trong nhân tính của con người, như vậy virus Raou vẫn sẽ tồn tại.” “Nhưng đây hoàn toàn không phải chuyện ta có thể giải quyết được, bởi vì trong suốt lịch sử xã hội loài người, loại thế giới lý tưởng cực đoan này chưa từng tồn tại dù chỉ một giây...” Nhiệm vụ cấp S thất bại. Điều khiến cho Bạch Vụ tiếc nuối không phải là bản thân nhiệm vụ, mà là ý nghĩa sau lưng nhiệm vụ này. Nhân loại rất phức tạp và mâu thuẫn, còn máy móc thì thuần túy, hai bên vốn cũng không thể hòa hop. Trừ khi thực sự tồn tại một thế giới lý tưởng mà ở đó con người không cần đến sự phức tạp và mâu thuẫn, số liệu luôn truy tìm sự chính xác. Tại xã hội loài người trước kia, Bạch Vụ cho rằng hai chữ chính xác, là có rất nhiều phương pháp phán định. Nhưng ở thành phố máy móc, thiết lập chính xác luôn được quyết định ở lợi ích lớn nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây