Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 703:

Chương Trước Chương Tiếp

“Là chúng ta làm, thế nhưng bất kỳ vật gì cũng có thể thông qua máy bán hàng để thế chấp, bao gồm vật phẩm Ký Linh trên người của ngươi. Nhưng nói ra thật xấu hổ, đồ vật Tạ gia chúng ta nỖ lực mấy trăm năm làm ra, về trình độ khoa học kỹ thuật ở trong nội thành, chỉ có thể được coi là tầm trung.” Tạ Hành Tri cười khổ, động tác trên tay rất nhanh nhẹn. Khoa học kỹ thuật của Tạ gia rất cường đại, nhưng Tạ gia hợp tác cùng với Số 0, cũng không có chân chính đạt được bao nhiêu chỉ điểm. Khoa học kỹ thuật của Tạ gia phần lớn là Tạ gia tự nghiên cứu, Số 0 cũng chưa bao giờ để ý đến nguyên lý, mà chỉ cung cấp một ít sản phẩm. Một số sản phẩm thì Tạ gia đã có thể chế tạo, và một số thì phải dựa vào số 0 cung cấp, bởi vì cấu tạo bên trong quá phức tạp. “Thực trang thể cơ giáp Ác Đọa, có thể đổi được 55 điểm cống hiến, bộ của ngươi cũng có thể đổi được 50 điểm cống hiến, điểm cống hiến rất trọng yếu, chúng ta một ngày đại khái có thể kiếm

được 20 điểm, khoảng chừng hai mười ngày liền có thể đủ điểm tiến vào nội thành” Bạch Vụ thấy rằng sau khi Tạ Hành Tri lựa chọn xác nhận thế chấp, trang bị khởi động thực trạng thể lại trực tiếp biến mất. Khoa học kỹ thuật ở nơi này đích xác vượt quá tưởng tượng, Bạch Vụ nói: “Thứ gì cũng có thể thế chấp?” “Đúng vậy, chẳng qua tốt nhất phải đáng giá, ví dụ như vật phẩm Ký Linh. Đại đa số phi vật phẩm Ký Linh chỉ đổi được điểm cống hiến rất thấp” Bạch Vụ cuối cùng vẫn sử dụng thiết bị mà Tạ gia cho kia để thế chấp, bởi vì hắn rõ ràng phát hiện ra -- thiết bị Tạ gia tuy được Tạ Hành Tri nói là tầm trung, lại cần đẳng cấp uy vọng nhất định mới có thể sử dụng. Cũng chính là, tại thành phố máy móc này, nếu như người là một kẻ vô gia cư, cho dù dẫm nhằm cứt chó lấy được một số trang bị, cũng không có cách nào mặc. Đây là ý nghĩa thực sự của không chứa chấp phế vật. Đổi lấy 50 điểm cống hiến, Bạch Vụ biết mình còn kém 150, hắn nhìn về hướng Tạ Hành Tri: “Nếu như vật phẩm Ký Linh có thể đổi điểm, ngươi vì sao không dùng thiên phú.”



Tạ Hành Tri nắm giữ trình tự thiên phú 66–– Ngự Khí Triệu Hoán, có thể ngẫu nhiên triệu hoán ba món vật phẩm Ký Linh đã tồn tại trong phạm vi toàn thế giới, đồng thời có thể giao phó Ký Linh cho một vật phẩm tuỳ ý, thời gian duy trì 30 phút. Tạ Hành Tri cũng không ngạc nhiên khi Bạch Vụ biết thiên phú của mình, y nói: “Không có tác dụng, vật phẩm giới hạn thời gian đều tính theo giá trị sau ngày hết hạn, năng lực của ta có thể hữu dụng ở đây, nhưng không thể thế chấp điểm cống hiến, trừ phi ta thế chấp thiên phú.” Thật ra, khi Bạch Vụ lần đầu tiên nhìn thấy Tạ Hành Tri, cũng đã muốn thử một việc, hắn lấy ra một cái nồi từ trong bọc hành lý ký Linh. “Tạ huynh, ta có một yêu cầu khiêm tốn, yêu cầu này chỉ có người có thể làm được, hơn nữa rất dễ dàng. Có thể hay không dùng thiên phú của người giúp ta Ký Linh nó?” Ánh mắt của Bạch Vụ tràn ngập khát vọng, Tạ Hành Tri lại không chút nghĩ ngợi lắc đầu: “Số lần ta mỗi ngày có thể phát động thiên phú là có hạn, nơi này rất nguy hiểm, chúng ta không có việc gì tốt nhất đừng có lãng phí thể lực, một cái nồi hỏng, Ký Linh cũng không có tác dụng gì, hơn nữa chỉ có thời hạn 30 phút.” “Đây chính là nồi! Nồi cơm điện!” Bạch Vụ chưa có chết tâm. “Cho nên thứ này mới vô dụng”

Tạ Hành Tri không để ý, căn cứ vào kinh nghiệm Ký Linh nhiều năm của y, nồi cơm điện hơn phân nửa Ký Linh cũng không đưa đến được tác dụng gì lớn. Y đi về hướng khách sạn màu đỏ, Bạch Vụ cũng đành phải đi theo. Chủ khách sạn là một lão nhân đội mũ cao bồi, sở dĩ là lão nhân, là bởi vì ông ta có bộ râu quai nón như cáp. Lão nhân chỉ có một cánh tay, trên vai có một thiết bị Ổ quay giống như cò quay súng ngắn, đôi mắt của ông ta giống như mắt mèo trên cửa chống trộm. “Hai vị muốn ở trọ? Mặt lạ hoắc” “Đúng vậy, cho chúng ta thuê một căn phòng.” “Hả? Một căn phòng? Hai nam nhân một căn phòng? Chết tiệt, các ngươi cũng đừng hợp nhất dữ liệu ở chỗ của ta, chỗ của ta cũng không phải khách sạn hẹn hò nam” Ông chủ rất kinh ngạc. Tạ Hành Tri hoàn toàn phớt lờ, nói: “Sinh ý có làm hay không, nói nhảm nhiều quá” “Bốn điểm cống hiến. Lão bản dựng bốn ngón tay lên. “Tại sao ngươi không đi ăn cướp?” Tạ Hành Tri cả giận nói. “Ta thế nhưng là người văn minh, không thích ở thì thôi.”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)