Nhưng bởi vì năng lượng quá khổng lồ, khiến cho tốc độ thúc đẩy của Tòa Tháp cực nhanh, thế cho nên nhân loại mỗi lần ra ngoài tháp, cũng sẽ ở khu vực bất đồng, nhiệt độ bất đồng, chênh lệch ngày đêm bất đồng, thậm chí cả chiều thời gian cũng khác nhau. Đây tự nhiên là tác giả của quyển sách này thêu dệt vô cớ, nhưng Bạch Vụ vẫn muốn đến hỏi một chút cách nhìn chân thật của tác giả đối với Tòa Tháp. Kết quả biết được vị tác giả này nhiễm bệnh hoa liễu, tự sát ở ngoài tháp. Suy nghĩ trở lại bệnh viện tâm thần, hai ông lão đánh cờ lần này ngay cả cờ cũng không đánh, hai người đều ý thức được sự tồn tại của đối phương, bắt đầu nói chuyện phiếm với nhau. Bọn họ dần dần chuyển hạng mục giải trí từ đánh cờ, sang nói chuyện phiếm. Người bệnh luôn cười ngây ngô kia, trông rất cô độc, y không có cười ngây ngô, bởi vì y cảm thấy -- hai ông lão đã tốt hơn, bọn họ sắp rời khỏi nơi này. Trịnh Đa Hỉ ngồi ở trong văn phòng bác sĩ, nghiêm túc nhìn hồ sơ bệnh án của mình. Y bắt đầu từ
từ nhớ ra...chính mình thật sự là bác sĩ. Lần này Bạch Vụ không có quan sát quá nhiều, đi đến tầng 6, hắn vốn định trực tiếp gõ cửa, nhưng Bạch Vụ phát hiện ra nơi đây lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn... Yến Tự Tại, lại tới. “Ngươi Về sau nếu như có chuyện gì vui vẻ, không vui, có thể nói cho tiểu thúc” “Vâng, cám ơn tiểu thúc” “Bệnh viện tâm thần nếu như có người khi dễ ngươi, cũng nhớ phải nói với ta, ta sẽ bắt bọn họ xin lỗi người” Từ một loại trình độ nào đó mà nói, Yến Tự Tại đã bù đắp phần nào chỗ trống trong nội tâm của Yến Cửu.
Bởi vì Yến Cửu khi còn bé, rất hi vọng có mối quan hệ tốt hơn với ca ca của mình, thế nhưng ca ca luôn xem thường nàng. Phụ thân cũng vậy... Vào thời điểm Yến Cửu cô độc, cũng rất hi vọng có một người giống như Yến Tự Tại - một người anh và một người cha.
Yến Tự Tại cũng đích xác nguyện ý đối đãi với Yến Cửu như vậy, chẳng qua trong nội tâm Yến Cửu cảm tạ chính là Bạch Vụ. Bởi vì nàng luôn cảm thấy rằng tất cả những tình cảm mà nàng thiếu thốn trong thời thơ ấu dần dần được viên mãn sau khi gặp Bạch Vụ. Tình thân, tình bạn -- còn có tình yêu đơn phương. Bạch Vụ rất ngạc nhiên, không nghĩ tới Yến Tự Tại lại tốt đối với Yến Cửu như vậy, tên gia hỏa này cũng có thể làm tổ tông của Yến Cửu. Phụ thân của Yến Cửu nếu nhìn thấy Yến Tự Tại, chỉ sợ cũng đều phải khom người nói chuyện. Bạch Vụ dù sao cũng không biết quá khứ của Yến Tự Tại. Hắn định tiếp tục nghe lén, nhưng Yến Tự Tại là người nào? “Bạch Vụ đến tìm ngươi.” “A?” Yến Cửu không hiểu được, tiểu thức làm sao lại bỗng nhiên nhắc đến Bạch Vụ, sau đó nàng đột nhiên kịp phản ứng, trong nội tâm có một loại cảm giác quen thuộc. Nếu hôm nay ở trong này không phải là tiểu thúc, mà là Chanh Tử tỷ, Chanh Tử tỷ nhất định lại bởi
vì không che đậy miệng, bị Bạch Vụ trừng phạt. Yến Cửu mở cửa, quả nhiên gặp được Bạch Vụ. Cho dù trong mắt không có một tia vui mừng ngạc nhiên nào, thế nhưng Yến Cửu vẫn cười vô cùng vui vẻ. Nụ cười của nàng, đã càng ngày càng chân thật. Bạch Vụ Vốn dĩ muốn kể cho Yến Cửu một ít câu chuyện bên ngoài tòa tháp, về thảm kịch ở thôn Tảo Hồ, nhưng vào thời điểm hắn thấy được Yến Tự Tại, bỗng nhiên nói không ra lời. Chú thích trong mắt bắn ra rất kịp thời, Bạch Vụ đã biết chuyện gì đã xảy ra trước khi hắn tiết lộ bất cứ điều gì. [Trình tự thiên phú 71-- Tiềm Long. Thiên phú của thần thích khách, có thể lừa gạt tất cả ánh
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây