Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 689:

Chương Trước Chương Tiếp

“Đúng vậy, trong chuyến đi ra ngoài tháp lần này, chúng ta rất bất ngờ, không nghĩ tới người tầng dưới cùng cũng dám trực tiếp khiêu chiến khu vực màu đỏ” Yến Tự Tại đối mặt với Yến Triêu, ngữ khí vẫn rất cung kính. “Ngươi không nên mạo hiểm, Tự Tại, người biết người trong mắt ta, không đồng nhất cùng với những người khác, ngươi là tương lai của gia tộc, người phải có cái nhìn đại cục, không nên làm hành vi ngu xuẩn đi đến khu vực màu đỏ để chứng minh chính mình gì đó.” Ngữ khí của Yến Triêu rất ôn hòa, chẳng qua từ đầu đến cuối, gã đều nhìn chằm chằm gốc thực vật kia. Đó là Bạch Tuyến Thảo mà ngoài tháp mới có, kịch độc. Vào trước kỷ nguyên Tòa Tháp không có tồn tại, thế cho nên Yến Triệu cho rằng, liệu đây có phải là một loại thực vật “Ác Đọa hóa” nào đó? “Cũng không phải là mạo hiểm cùng với chứng minh chính mình, chẳng qua là cảm thấy đối phương dám đi đến khu vực màu đỏ, nhất định là có sự tự tin của chính mình. Thế nhưng...”

Yến Tự Tại dừng lại đại khái một giây, nói: “Thế nhưng hiển nhiên là ta đã đánh giá cao bọn họ, bọn họ cũng không có năng lực thăm dò khu vực màu đỏ.” Yến Triêu gật gật đầu: “Tiếp tục giám thị, người mạnh nhất quân đoàn điều tra, cũng chỉ có một nắm như vậy, lần lượt ra ngoài tháp cùng với bọn họ, lấy cặp mắt kia của ngươi, quan sát lai lịch của bọn hắn là không có vấn đề.” Yến Tự Tại gật gật đầu: “Vâng, ta biết.” Nếu là dĩ vãng, Yến Tự Tại liền nên rời đi, nhưng lần này, Yến Tự Tại hiển lộ tâm sự nặng nề, cũng không có rời đi, mà là chờ ở chỗ cũ. “Còn có chuyện sao?” “Ta chỉ là...có một chút nghi hoặc” “Nói đi, vừa vặn mấy ngày nay không làm thí nghiệm, ta tương đối rảnh rỗi.” “Ngài đã từng nói, xóa đi trí nhớ của ta, là vì để ta luôn bảo trì tâm tính của người trẻ tuổi” “Đúng vậy, ta không hy vọng người giống như ta, nhìn thấu thế sự, như vậy thế giới lại có ý tứ gì chứ? Ta cũng không hy vọng ngươi-- tà ác giống như ba nhà kẻ thống trị khác” Đối với loại ký ức này, Yến Triêu rất điêu luyện, đoạn đối thoại này, vốn đã từng phát sinh rất nhiều

lần. “Ta rất hoang mang “Hoang mang cái gì?” “Nếu như ta giống như các Thủ Hộ Giả khác, giữ lại ký ức, ta sẽ trở nên tà ác sao? Một người vĩnh sinh, liền nhất định sẽ trở nên tà ác sao?” “Ngươi nhớ ra cái gì?” Yến Triều rất thông minh, lập tức ý thức được, trong đầu Yến Tự Tại, hẳn là đã nổi lên một ít ký ức. Loại khả năng này rất nhỏ, nhưng không bài trừ sự hung hiểm của khu vực màu đỏ, khiến cho đối phương hiện lên một ít ký ức trong tuyệt cảnh. Yến Tự Tại lắc đầu nói: “Ta chỉ là rất nghi hoặc, bởi vì trông Liễu Hổ cùng với Tạ Hành Tri, cũng không có bao nhiêu tà ác, luận về ngạo mạn, ta càng hơn bọn họ.” Yến Triêu không có nghi vấn lời nói này của Yến Tự Tại: “Ngươi biết không, bên trong người vĩnh sinh trên tay mỗi người đều dính đầy máu tươi, chỉ cần sống được đủ lâu, liền nhất định sẽ trở nên tà ác, bởi vì người theo đuổi là dục vọng. Dục vọng muốn thỏa mãn càng lúc càng lớn, cũng chỉ có thông qua một ít thủ đoạn vặn vẹo.”

“Liền giống với Chung Húc, gã vừa bắt đầu cảm thấy chỉ cần đùa bỡn nữ nhân đẹp mắt là được, nhưng sau khi dục vọng này đạt được thỏa mãn, rất nhanh chuyện này liền trở nên nhạt nhẽo. Vì vậy liền muốn mở rộng dục vọng. Gã cũng dần dần biến thành một con heo bụng phệ” Yến Triêu đứng dậy, lực chú ý rơi xuống Lam Tuyến Thảo bên kia. “Vậy ngài thì sao? Ngài cũng rất tà ác sao?” Yến Tự Tại hỏi. Yến Triêu không có phủ nhận: “Ta cũng rất tà ác, thậm chí ta còn tà ác hơn so với trong tưởng tượng của ngươi, ngươi cũng biết ta đang làm thí nghiệm gì, tuy đây là vì tương lai nhân loại, việc ta làm, trong tương lai cũng nhất định sẽ cải biến vận mệnh nhân loại, nhưng không thể phủ nhận, trong 700 năm, ta đối với nhân mạng càng ngày càng coi thường.” Sự thẳng thắn của Yến Triêu, khiến cho Yến Tự Tại có chút không thích ứng, y đột nhiên cảm giác được, có lẽ an bài của lão tổ là rất đúng. Nhưng rất nhanh ý nghĩ này lại bị nghi vấn, bởi vì cái chết của muội muội khiến cho y không thể buông bỏ. Thanh âm của Yến Triêu tiếp tục vang lên: “Trong tương lai ngươi cũng sẽ vậy, ta xóa đi trí nhớ của ngươi, là vì ta không hy vọng người bước lên vết xe đổ của ta. Con người trải qua 700 năm sẽ không giống nhau. Nếu như người cho rằng ta sai, vậy thì hãy đi tìm một ví dụ.

Yến Tự Tại suy nghĩ lời nói của Yến Triều, sau đó gật gật đầu nói: “Ta hiểu rồi, ta đi trước đây, không quấy rầy ngài” “Ừ, có mê mang gì, thì có thể hỏi ta, bởi vì ngươi là người ta coi trọng nhất” Yến Triều nở một nụ cười thân thiện và ôn hoà đối với Yến Tự Tại. Thẳng đến sau khi Yến Tự Tại rời đi, Yến Triêu thu liễm vẻ ôn hòa trên mặt, ngữ khí có chút nghiêm túc nói: “Yến Ảnh, ra đây.” Trong bóng đen đằng sau phòng thí nghiệm, một người bước ra. Yến Tự Tại với tư cách là Thủ Hộ Giả bên ngoài của Yến gia, được bảy đại gia tộc biết đến. Nhưng bọn họ thậm chí là Yến Tự Tại cũng không biết chính là, Yến gia còn có một vị Thủ Hộ Giả, Yến Ảnh. Thủ Hộ Giả Yến gia Yến Ảnh, là một nữ nhân. “Yến Tự Tại gần đây tiếp xúc với ai? Ngoại trừ người quân đoàn điều tra, còn có ai?” “Yến Cửu.” “Yến Cửu là ai?” “Con gái của gia chủ Yến gia đương thời - Yến Hạc. Nhưng người con gái này cũng không được ưa


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)