Bạch Vụ không có tiến vào nhìn, nếu như tiến vào nhìn...sẽ phát hiện ra bác sĩ trong bệnh viện, giống như đúc với hắn. Hết thảy đã chấm dứt, hai thế giới đang tương dụng, đang từng chút từng chút bị Hồng Ân hấp thu. Mà Bạch Vụ, Yến Tự Tại, những người ngoại lai này, cũng sắp rời khỏi thế giới này. “Ca ca, chúng ta gặp lại ở bên ngoài, ta đã chuẩn bị quà cho ngươi.” Đại chiến chấm dứt, Bạch Vụ hẳn là rất cao hứng, nhưng Bạch Vụ không cao hứng nổi, lửa giận đã bị thu liễm. Cửa phòng màu đỏ đã đóng lại, nội tâm của hắn lại một lần nữa xuất hiện cô độc cùng với cảm giác trống rỗng. Đối mặt với lời nói của Hồ on có đã hoàn thành nhiệm vụ
anh nhiệm vụ lần này, Bạch Vụ chỉ là miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.
COIICU
a
Hồng Ân không có nhìn thấy dáng vẻ phẫn nộ của Bạch Vụ, cũng không có nhìn thấy bộ dáng khổ SỞ của Bạch Vụ. Bạch Vụ hiện tại trông không có vẻ gì là khổ sở, nhưng Hồng Ân nhìn thấy thế cũng rất đau lòng. Nàng biết điều gì đã khiến ca ca của mình trông như thế này, nghĩ đến chỗ này, nàng nghiêm túc nói: “Cần phải đi.” Bạch Vụ gật gật đầu, chuyến đi đến thôn Tảo Hồ cuối cùng cũng kết thúc, bởi vì tới gần ngoại vi của một khu vực màu đen to lớn nào đó, dẫn đến khu vực này cực kỳ hung hiểm. Hắn đối với lửa giận của chính mình xuất hiện thậm chí có chút không thể giải thích được. Phó Đoàn Trưởng đương nhiên đáng giá cho chính mình phẫn nộ, nhưng chính mình...vì sao sẽ bỗng nhiên có được những tâm tình này? Nhất là...thần hồ tử vong, nguy cơ giải trừ, những tâm tình tức giận đó lại trở nên lạ lẫm. Phảng phất như hết thảy chỉ một phen nằm ngoài tầm kiểm soát. Sắp rời đi, Phổ Lôi Nhãn bắn ra chú thích: [Thế giới này có một loại nói dối, gọi là nói dối thiện ý, chỉ có người thiện lương mới có thể nói lời nói dối như vậy, mà ta chính là một ánh mắt lương thiện. Ta đã sớm xem thấu hết thảy, thế nhưng
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây