Hắn không ngừng đón đỡ rìu chém tới xung quanh. Trong không khí nguyên bản còn có tiếng vang binh khí va chạm, và âm thanh của không khí dâng trào khi những lưỡi rìu được vung lên. Nhưng tiếng cười giễu cợt của bà đồng chậm rãi bao trùm mọi thứ trong thính giác của Bạch Vụ. Có lẽ là sắp phát sinh một ít sự tình, chú thích của Phổ Lôi Nhãn cũng bắt đầu trở nên thường xuyên. Từ lúc mới bắt đầu, Bạch Vụ thấy chú thích có vẻ rất nhiều lời, nhưng dần dần...Phổ Lôi Nhãn bắt đầu trở nên ngắn gọn. Rõ ràng trong hầu hết thời gian, Phổ Lôi Nhãn chỉ có ở trong trạng thái ràng buộc mới có thể phát huy ra năng lực tiên đoán, nhưng có lẽ là khi tính mạng bị đe doạ, Phổ Lôi Nhãn liền liên tục nhắc nhở Bạch Vụ -- [Ta cảm thấy tốt hơn hết là chúng ta nên đầu hàng, nếu như người còn muốn tiếp tục chống cự, vậy ỷ lại người lùn sau lưng người một chút, biểu hiện hôm nay của y như là một chiến thần, có lẽ
còn có thể giúp người chia sẻ chút áp lực!] [Tập trung lực chú ý, tay phải của người sau khi liên tục huy động bảy lần sẽ có run rẩy ngắn ngủi! Đừng hỏi ta vì sao bỗng nhiên có thể tiên đoán, bởi vì ta sợ chết! Nếu như ngươi hét lớn một tiếng, tóc trở nên vàng khè, vậy ngươi tốt nhất nên nhanh chóng gào thét!] [Bên trái bên trái bên trái, hoặc người nên nâng rìu lên!] [Đón đỡ! Đón đỡ!] [Chuẩn bị sử dụng rìu bay!] [Trái.] [Phải.] [Quay người.]
Những lời nhắc do ánh mắt đưa ra ngày càng ngắn hơn và mục đích là để cho phép Bạch Vụ xử lý nhiều thông tin hơn cùng một lúc. Nhưng dù vậy, đối mặt với thế công phô thiên cái địa, Bạch Vụ vẫn không có chiếm được nửa điểm chỗ tốt, hơn nữa là càng ngày càng mỏi mệt.
Cho đến khi một chiếc rìu chém xuống vai trái của Bạch Vụ! Một rìu này của oán niệm thể, khiến cho tay của Bạch Vụ thoát lực, chiếc rìu rơi xuống trên mặt đất! Một cỗ oán niệm thể bắt lấy cơ hội, dùng hai tay giơ rìu lên, hung bạo bổ xuống đầu của Bạch Vụ! Thân ảnh phiêu hết đột nhiên từ sau lưng của Bạch Vụ đi tới trước người Bạch Vụ! Ở trong chớp mắt Bạch Vụ sắp bị rìu chém trúng, Ngũ Cửu quyết đoán chém một nhát, bức lui oán niệm thể trước người mình, lại dùng uy thế bốn lôi đi đến trước người Bạch Vụ, đánh bay một rìu kia! Tử cảnh đã tới, Bạch Vụ hẳn là vẫn rất lãnh tĩnh. Lúc này hắn có thể nghĩ đến, Phó Đoàn Trưởng nhất định sẽ giống như lúc trước nói với mình: Không có sao chứ? Sau đó chính mình gật gật đầu, hai người một lần nữa lao vào chiến đấu. Bạch Vụ nhặt rìu lên, cũng đích xác rất nhanh lao vào chiến đấu. Ngũ Cửu cũng đích xác hỏi Bạch Vụ, chỉ là Bạch Vụ không nghe được thanh âm, không có trả lời. Bạch Vụ thậm chí đang suy nghĩ, nếu như mình cùng với Phó Đoàn Trưởng ở trong thời không thái
bình song song nào đó, nhất định sẽ còn ăn ý hơn so với thân huynh đệ. Quả thật giống như là tin tức của Phổ Lôi Nhãn cho ra biến thành hình ảnh, từng màn y thấy kế tiếp, phảng phất như là suy nghĩ của mình vậy. Chính mình càng ngày càng kiệt sức, Phó Đoàn Trưởng bắt đầu bảo vệ mình. Vào thời điểm vung rìu không thể chém giết đối thủ, Phó Đoàn Trưởng cầm đoản đao trong tay, kéo ra một đạo đường cung gọn gàng giết chết oán niệm thể. Vào thời điểm chính mình sắp rơi vào nguy hiểm, Phó Đoàn Trưởng xuất hiện ở bên cạnh mình...dùng tốc độ trước sau như một, tan rã hết thảy nguy hiểm. Phó Đoàn Trưởng vẫn luôn là dáng dấp phong đạm vẫn khinh, rồi lại không hiểu sao trở nên nghiêm túc. Đặt ở dĩ vãng, lúc này Bạch Vụ nên cảm thấy rất an tâm...bởi vì Phó Đoàn Trưởng thật sự là một tồn tại vừa ra trận, liền khiến cho người ta cảm thấy an tâm. Y là truyền kỳ Tòa Tháp, là tồn tại mạnh nhất trong quân đoàn điều tra, mặc dù dáng dấp thấp bé, lại vẫn là có vô số người thích y. Những biểu tình của Bạch Vụ dần dần toát ra vẻ mờ mịt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây