Hắn ra sức tránh thoát, cố gắng tháo sợi dây trói buộc mình. Đúng vào lúc này -- Triệu gia cháy. Cùng với thế lửa, nhóm gia súc trong chuồng gia súc Triệu gia cũng bắt đầu cuồng bạo. Tai hoạ ngầm Bạch Vụ thấy lúc trước, toàn bộ đều trở thành thảm họa chết chóc trong số mệnh của Triệu gia... Khi những cảnh tượng trong lịch sử bắt đầu phát sinh một cách cưỡng chế, trong đầu Bạch Vụ, bắt đầu hiện ra trí nhớ đầy đủ...cùng với một thanh âm cầu cứu trong ý thức. “Ca ca...cứu ta...ta đã làm sai một việc...” “Hồng Ân?” Đột nhiên nghe được thanh âm của Hồng Ân, Bạch Vụ bỏ qua thế lửa, lấy lại tinh thần. Cảnh tượng xung quanh bắt đầu phát sinh biến hóa, giống như là một lần nữa trở lại khu vực bất
điện thoại của Tỉnh Lục vậy, Bạch Vụ nhìn mọi thứ xung quanh tan rã từng chút một. Triệu gia lúc này đang bốc cháy, bên ngoài ngôi nhà thì hỗn loạn do gia súc biến dạng gây ra. Kể từ khi Bạch Vụ rời khỏi nơi ở của bà đồng, chiều hướng của câu chuyện đã hoàn toàn thay đổi. Đáng lẽ ra giống như lần trước, Bạch Vụ tìm được chấp niệm của quái vật, rồi dùng một phen lời nói đả động quái vật. Giống như lần đầu tiên đối mặt với Hồng Ân vậy, nhưng lần này Bạch Vụ đã đánh giá thấp sự vặn vẹo của thế giới tinh thần này. Nơi này có quá nhiều chấp niệm, Chu Cẩn cùng với Triệu Khoan, phụ thân Thôi gia mất con, chủ tiệm tang lễ Phùng Hải Bình...bọn họ đều là một bộ phận của chấp niệm. Xoa dịu toàn bộ những chấp niệm này, quả thực có thể khiến cho tất cả mọi người rời khỏi thế giới này. Bạch Vụ cũng đích thực ở trong đầu của một con quái vật nào đó, nhưng trong đầu quái vật...có hai CỖ ý thức. Hồng Ân xuất hiện ở bên người Bạch Vụ, nàng đi chân trần, váy đỏ trên người xuất hiện điểm đen lấm tấm, nhưng nàng cả người lại có vẻ vô cùng tiều tụy. Hồng Ân lộ ra sắc mặt ảm đạm ngồi ở bên người Bạch Vụ, ở trước người Bạch Vụ, xuất hiện một
tấm gương. Bạch Vụ nhận thấy...quả bóng bay mà Hồng Ân luôn cầm trên tay đã biến mất, hắn không biết chuyện này có nghĩa là gì, nhưng trong nội tâm sinh ra cảm giác nguy cơ thật lớn. Toàn bộ chuyện xưa, theo hình ảnh trong gương, cùng với thanh âm của Hồng Ân...bắt đầu chậm rãi trồi lên mặt nước. “Đại tế trong hồ, là hiến tế một đứa trẻ từ hai mươi tuổi đến mười lăm tuổi. tập tục này đã truyền thừa mấy ngàn năm, mấy ngàn năm qua, mọi người ở thôn làng này đều coi đây là chuyện đương nhiên” “Ca ca nhất định rất khó tưởng tượng, tại thời đại đó, vẫn có những thôn làng hẻo lánh và khép kín như vậy. Thôi gia Thôi Chính Bình là thợ thủ công, y có một đứa con trai xấu xí, tên là Thạch Đầu. Thầy bói nói ngũ hành của đứa con trai này dư nước, tương lai có kiếp nước, vì vậy liền có cái tên Thạch Đầu này” “Thầy bói kia kỳ thật nói cũng không có sai, Thạch Đầu đích xác có kiếp nước, tế phẩm trong lần đại tế trong hồ năm đó, chính là Thạch Đầu. Ngày đó bọn họ cột Thạch Đầu vào trên giá gỗ, xung quanh đặt đầu của gia súc, bà đồng niệm thần chú cầu khẩn thần hồ phù hộ dân làng. Mọi người cười nói vui vẻ, chỉ có trong nội tâm của Thôi Chính Bình đang nhỏ máu.”
tấm gương. Bạch Vụ nhận thấy...quả bóng bay mà Hồng Ân luôn cầm trên tay đã biến mất, hắn không biết chuyện này có nghĩa là gì, nhưng trong nội tâm sinh ra cảm giác nguy cơ thật lớn. Toàn bộ chuyện xưa, theo hình ảnh trong gương, cùng với thanh âm của Hồng Ân...bắt đầu chậm rãi trồi lên mặt nước. “Đại tế trong hồ, là hiến tế một đứa trẻ từ hai mươi tuổi đến mười lăm tuổi. tập tục này đã truyền thừa mấy ngàn năm, mấy ngàn năm qua, mọi người ở thôn làng này đều coi đây là chuyện đương nhiên” “Ca ca nhất định rất khó tưởng tượng, tại thời đại đó, vẫn có những thôn làng hẻo lánh và khép kín như vậy. Thôi gia Thôi Chính Bình là thợ thủ công, y có một đứa con trai xấu xí, tên là Thạch Đầu. Thầy bói nói ngũ hành của đứa con trai này dư nước, tương lai có kiếp nước, vì vậy liền có cái tên Thạch Đầu này” “Thầy bói kia kỳ thật nói cũng không có sai, Thạch Đầu đích xác có kiếp nước, tế phẩm trong lần đại tế trong hồ năm đó, chính là Thạch Đầu. Ngày đó bọn họ cột Thạch Đầu vào trên giá gỗ, xung quanh đặt đầu của gia súc, bà đồng niệm thần chú cầu khẩn thần hồ phù hộ dân làng. Mọi người cười nói vui vẻ, chỉ có trong nội tâm của Thôi Chính Bình đang nhỏ máu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây