Ngũ Cửu cũng không hiểu hàm nghĩa lắm, chỉ là y cảm giác, trong ánh mắt quái vật như thể có
chút ươn ướt. Bạch Vụ thông qua Phổ Lôi Nhãn, biết bốn người còn lại đều đang đóng vai một nhân vật nào đó, nhưng Ngũ Cửu không biết. Nhưng Ngũ Cửu biết, bên ngoài thôn nếu như có nhiều khí tức nhân loại như vậy, chính mình có lẽ có thể ra ngoài hỏi một ít manh mối. Y nghĩ như vậy, liền đi tới cửa, nói: “Vậy ta đi đây, ngươi có thể chậm rãi chơi cùng với những người
giấy này” Phải tỉ mỉ, nghiêm túc, không thể qua loa, phải học được tinh túy của Bạch Vụ, suy nghĩ như vậy, Ngũ Cửu Vốn định rời đi, lại quay đầu trở về: “Những người giấy này ta làm này tuy chịu không được giày vò, chẳng qua nếu ngươi vò nát chúng, cũng đừng sợ, ta sẽ làm thêm cái mới cho ngươi.” Sau khi Ngũ Cửu nói xong, liền rời khỏi căn phòng này.
Con quái vật màu đen ở lại kia, bối rối nhìn phương hướng Ngũ Cửu rời đi. Quái vật màu đen không nghĩ tới, phản ứng của Ngũ Cửu lại là như vậy. Sau khoảng vài giây im lặng, nó như một con thạch sùng, dọc theo vách tường bò lên trên nóc nhà, sau đó treo ngược thân thể, thông qua cửa sổ Ở mái nhà rời đi. Theo con quái vật màu đen rời đi...con đường vốn có một chút ồn ào bên ngoài trở nên yên ắng. Ngũ Cửu nhìn nhìn, lộ ra biểu tình nghi hoặc. “Người đầu, rõ ràng mới rồi còn có người.” Ngay vào trước đó không lâu Ngũ Cửu đích xác đã nghe được thanh âm của nhân loại, cảnh tượng thứ nhất là ban đêm muộn, trên đường phố không có ai, ngay cả bà đồng y cũng không có gặp được. Cảnh tượng thứ hai là ban ngày, tuy loại thôn làng này trông có chút đáng sợ, nhưng ban ngày bình thường hơn rất nhiều, Ngũ Cửu có thể nghe được đủ loại ồn ào náo động. Nhưng bây giờ Ngũ Cửu không nghe được loại ồn ào náo động này. Thời gian dường như tăng nhanh trong tích tắc, trong khoảnh khắc y bước ra, cả thôn làng trở nên im lặng chết chóc.
Chỉ có một người giấy, bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt Ngũ Cửu, vẫn giống như lúc trước vậy, chỉ về một phương hướng khác. “Ngươi đang chỉ đường cho ta sao?” Người giấy không có trả lời, nhưng người giấy bỗng nhiên xuất hiện, hiển nhiên là loại tín hiệu hoặc là nhắc nhở nào đó. Ngũ Cửu cúi người xuống đánh giá tỉ mỉ người giấy, đó là một người giấy có chút xấu xí. So sánh với các người giấy tinh tế khác, chất liệu và nét vẽ của người giấy này đều rất thô ráp. Nhưng cặp mắt kia, lại tinh tế hơn nhiều so với những người giấy khác. Chợt nghĩ rằng, có lẽ người giấy này chính là đóng vai đứa con của chủ nhân nhà người giấy. Nó không giống với những người giấy khác, những người giấy khác được chế tác tỉ mỉ những con mắt thô ráp, người giấy này thì ngược lại. “Ta biết rồi, ta sẽ đi về phía phương hướng này” Ngũ Cửu nghiêm túc nói với người giấy. Hiện tại Ngũ Cửu tin chắc rằng, cái chỗ này rất tà môn, chính mình đang ở trong mê cục nào đó, mê cục thì cùng một nhịp thở với những người giấy này. Nhưng đây...chính là toàn bộ tin tức Ngũ Cửu biết được trước mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây