Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 638:

Chương Trước Chương Tiếp

Ký ức bắt đầu hiện lên, Ngũ Cửu đi đến phòng ngủ, tìm thấy một lá thư trong vỏ gối màu đỏ. Loại tập tục cổ đại này y đương nhiên là không biết, thường thì Bạch Vụ là người chịu trách nhiệm về những manh mối ẩn trong các ngóc ngách. Nhưng cũng giống như Bạch Vụ vậy, vai trò của mỗi diễn viên cũng sẽ có một số ký ức ban đầu. Trong trí nhớ của Ngũ Cửu, phong thư này như thể rất trọng yếu. Ở trong rất nhiều thôn, để nói chuyện với người chết, cũng sẽ để lời muốn nói trong vỏ gối. Người ta nói làm như vậy có thể truyền tải những gì mình muốn nói và những suy nghĩ trong lòng mình sang một thế giới khác. Ngũ Cửu mở thư ra, ký ức liền dừng lại, y chỉ biết phong thư này là chính mình ghi. “Đã hơn một năm trôi qua kể từ đại tế Tảo Hồ, cha không có lúc nào không có nhớ con, thần hồ đã thủ hộ thôn chúng ta hàng ngàn năm, đời đời đều là như vậy. Cha là thực sự không nỡ bỏ con, thế

nhưng là năm trước chính là đến phiên nhà của chúng ta... Trong thôn năm trước liền đã có một ít việc lạ, liên tiếp có người mất tích ở bên ngoài, còn có người nói nhìn thấy nhung hươu nở hoa, có người nói nhung hươu không phải cành cây thì làm sao mà nở hoa được? Mọi người đều cho rằng thần hồ đang cảnh cáo chúng ta, tất cả chúng ta đều trông cậy vào sự phù hộ của thần hồ để tồn tại, con nếu trên trời có linh, hãy hầu hạ thần hồ thật tốt, phù hộ cả thôn bình an, phù hộ năm nay mưa thuận gió hoà, mọi người áo cơm không lo. Ta biết con sinh ra đã xấu xí, mọi người không thích chơi với con, nhưng phụ thân đã làm cho con không ít người giấy. Nếu ngày nào đó con cô đơn, hãy trở về gặp ta, ta đã tìm rất nhiều bạn bè cho con, chúng sẽ không ghét bỏ con.” Ngũ Cửu nhíu mày. Sau khi tỉnh lại từ trong quan tài, bỗng nhiên liền biến thành một người cha già, nhân vật này y ngược lại không phải là chưa từng sắm vai, chỉ là nội dung bên trong phong thư này, như thể có chút cổ quái. “Con của y chẳng lẽ đã chết? Đại tế Tảo Hồ lại là cái gì?”

Tuy cảnh tượng thứ nhất y cũng xuất hiện ở trong hầm, nhưng đi vào phòng ngủ, Ngũ Cửu cũng không có nhìn thấy những người giấy âm trầm đó. Người giấy có rất nhiều, chỉ là hiện tại nhìn thấy, xa xa không đáng sợ bằng cảnh tượng thứ nhất. Những người giấy đặt ở trong phòng ngủ này, cho thấy người cha bị hãm hại vì mê tín dị đoan này, tưởng niệm đối với đứa con của chính mình. Ngũ Cửu nhìn về phía những người giấy này, phát hiện ra tay nghề rất chi tiết, nhưng con mắt của người giấy đều không được vẽ tốt. Vào thời cổ đại, trong các ngành truyền thống như chạm khắc, hội họa, làm người giấy, kỳ thật có một quy định bất thành văn. Tay nghề càng tỉ mỉ, thì con mắt càng cẩu thả, bằng không nếu vẽ mắt quá sống động thì đồ vật sẽ sống lại. Ngũ Cửu không biết quy tắc này, hắn chỉ cảm thấy những người giấy này thực sự rất tỉ mỉ, nhưng ánh mắt không linh động, khiến cho người giấy ảm đạm rất nhiều, cảm thấy có chút tiếc nuối, liền nhìn từng người giấy một.

Cuối cùng ở góc xa căn phòng, Ngũ Cửu thấy được một người giấy có đôi mắt sống động lạ

thường.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)