Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 637:

Chương Trước Chương Tiếp

Lúc rời đi, người của Chu gia vẫn còn không dám đụng vào Bạch Vụ, bởi vì những nhãn hiệu nguyền rủa, chết chóc và tai họa đã gắn liền với quái vật đen kịt tràn đầy tóc trong hồ kia. Bạch Vụ cũng không dám chắc chắn rằng mình đúng. Rời khỏi sân nhỏ Chu gia, Bạch Vụ đi thẳng đến sân nhỏ Triệu gia, hắn muốn dùng Phổ Lôi Nhãn, để tra xét mọi thứ rõ ràng. Quét sạch tất cả các mối nguy tiềm ẩn về an toàn, đồng thời để cho mỗi người đều an phận ở dưới mí mắt của mình trong bốn canh giờ. Hắn muốn phá vỡ lời nguyền! Bỗng nhiên có manh mối phá cục qua cửa, Bạch Vụ bước chân rất nhanh, nhưng theo một tiếng chuông đồng cùng với tiếng ho khan vang lên, Bạch Vụ bị một bà lão ngăn lại. “Trên người của ngươi có lời nguyền!” Bà đồng nói.

Mặc dù còn chưa có hiểu rõ đối với bà đồng, nhưng Bạch Vụ tin chắc rằng, trong tất cả chuyện xưa, bà đồng cũng là một nhân vật trọng yếu. [Năm người các ngươi đích xác đều ở trong cùng một cảnh tượng, nhưng ta có thể nói cho ngươi là...bà ta cũng là chân thân, cũng không phải là một trong năm người. Bởi vì ngươi đã sớm gặp VỢ bé Chu gia, mở khóa lựa chọn B, ngươi tự nhiên cũng sẽ sớm mở khóa lựa chọn A, trước khi lựa chọn buông xuống, có thể nói cho ngươi là, mặc kệ chọn sai hay là chọn đúng, cự ly của ngươi cũng sẽ cách cô bé đáng thương thêm gần một bước.] Trong một thôn làng cổ có hơn mười gia đình, địa vị của bà đồng cùng với thôn trưởng đều rất cao. Lúc còn trẻ, nghe nói bà đồng đã đi đến thành phố, cũng học được một ít y thuật. Bà đồng có thể trở về thôn, các thôn dân phần lớn đều là cảm kích, phàm là có bệnh nhẹ cũng sẽ đến tìm bà đồng trừ tà chữa bệnh. Sau khi uống nước bùa của bà đồng, bà đồng sẽ kê một số đơn thuốc. Nơi này quả thật có chút môn đạo. Nước bùa có trọng yếu không? Chữa bệnh cứu người là không trọng yếu chút nào, nhưng lại có thể an ủi lòng người, như thể có phù này, tà ma bệnh tật liền không thể xâm hại chính mình.

Kỳ thật trọng yếu nhất là đơn thuốc trị bệnh cứu người, nhưng bởi vì uống nước bùa trước, các thôn dân liền sẽ cho rằng nước bùa trọng yếu hơn. Địa vị của bà đồng càng ngày càng cao, theo lời bà ta nói, mọi người cũng càng ngày càng tin tưởng. Thôn có một cái truyền thống, mỗi 15 năm một lần sẽ tổ chức đại tế Tảo Hồ, cùng với hàng năm một lần tiểu tế Tảo Hồ, cũng đều do bà đồng phụ trách. Bà đồng ngăn ở trước mặt Bạch Vụ. Bạch Vụ dừng bước lại, nếu như lại xuất hiện một nhân vật rất trọng yếu, như vậy hắn nhất định phải nghĩ biện pháp đào ra một chút tin tức. “Làm sao ngươi biết? Lời nguyền ở nơi nào? Là ở trên mặt ta có viết hai chữ ta có lời nguyền? Tại hoa trong hồ đến cùng là chuyện gì xảy ra?” “Trên người của ngươi có lời nguyền, ngươi không thể trở về, bằng không thì người trong nhà ngươi không thể sống qua buổi trưa ngày mai. Trên người của người có lời nguyền quấn thân, ấn đường biến thành màu đen, nếu không phải phụ thân người có lời nhờ cậy...” Bà đồng bỏ qua vấn đề của Bạch Vụ.

“Có lời nhờ cậy? Lão Triệu cho ngươi bao nhiêu tiền?” “...” Bà đồng bỗng nhiên bị lời nói của Bạch Vụ chặn lại. Khác với bà đồng trong cảnh tượng đầu tiên, cảnh tượng đầu tiên mặc kệ là Triệu Khoan hay là Chu Cẩn, thậm chí là bà đồng đều trông vô cùng dọa người. Trong cảnh tượng thứ hai, bà đồng tuy vẫn già nua như trước, nhưng đôi mắt lộ ra rất linh động. Bà ta nhìn giống như là bà lão bình thường. Thậm chí nhìn kỹ, còn có thể làm cho người ta cảm thấy thân cận, bởi vì bà lão này trông rất giống với bà ngoại trong ấn tượng của đám trẻ. “Ngươi đừng có khinh thường lời nguyền, người trẻ tuổi, lời nguyền quấn thân, không ai có thể Sống sót, là do cha ngươi vội vã chạy đến tìm ta, bằng không ta cũng không muốn để ý tới chuyện của ngươi, đi theo ta, nếu như người không muốn hại người chết người nhà của ngươi.” “Lời nguyền rốt cuộc là cái gì? thần hồ và tai hoạ trong hồ thế nhưng là cùng một đồ vật? Xuất hiện từ lúc nào? Lại nói tiếp, trong thôn có phải tồn tại tập tục gì hay không? Là do trong hồ có quái vật, sau đó mọi người sợ hãi, mới giả vờ giả vịt có thần hồ, hay là trước đó có thần hồ, nhưng bỗng nhiên thần hồ lại biến thành tại hoạ?”

Bạch Vụ cố ý nói rất lãnh đạm. Những lời này không thể nghi ngờ là phạm vào kiêng kị. “Im ngay! Ngươi sao có thể vô lễ đối với thần hồ như thế!” Biểu tình của bà đồng bỗng nhiên trở nên nghiêm túc: “Thấy người vẫn còn trẻ người non dạ, không biết kính nể, ta không tính toán với ngươi, nhân mạng đang bị đe doạ, nếu người muốn biết lời nguyền là như thế nào, liền đi theo ta đến đây.” Bạch Vụ suy nghĩ một chút, nếu như còn có bốn canh giờ, như vậy chính mình đi theo bà đồng này xem một chút, ngược lại cũng không đáng kể, nói không chừng còn có thể biết một ít manh mối. Hiện tại hắn cảm thấy chuyện xưa đã có phiên bản thứ hai”- bà đồng giả thần giả quỷ, lừa gạt tiền tài. Tai hoạ trong hồ có lẽ không phải là đồ vật tai hoạ gì, mà là có ẩn tình khác. Những căn cứ vào nguyên tắc sự tình không đến cuối cùng liền không kết luận, Bạch Vụ vẫn là quyết định hộ tống bà đồng một chuyến, nghe một chút bà ta nói như thế nào. Bởi vì Bạch Vụ cảm thấy sự kính nể của bà đồng–– không giống như là giả bộ.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)