1186 chū Thế cho nên dưới gầm giường lờ mờ, Bạch Vụ thậm chí có thể nhìn thấy lỗ chân lông kinh tởm trên khuôn mặt đen như bùn này. Vào thời điểm này trong lịch sử, con trai của Triệu gia - Triệu Khoan trực tiếp bị dọa đến ngất đi. Bạch Vụ nhìn gương mặt này, lùi lại mấy cm, đột nhiên mở miệng nói: “Ngươi có phải là muốn tới giết ta hay không?” “Trò chơi này có cơ chế hồi sinh không?” Khuôn mặt hiện ra trước mắt Bạch Vụ này, ngũ quan cực kỳ không cân đối, miệng dẹt, đôi mắt to đến nỗi phần trán không còn thừa lại bao nhiêu. Mái tóc rậm rạp vặn vẹo đong đưa như rong rêu, làn da ngăm đen toát ra mùi mục nát và tanh tưởi. [Có rất nhiều thứ chết trong hồ, chấp niệm của chúng theo quy tắc ngoài tháp biến hóa, tụ tập cùng một chỗ. Cho đến khi một tế phẩm nào đó rơi xuống hồ, chấp niệm dung hợp cùng với tế phẩm, hình thành quái vật đặc thù, trước mắt không phải là cảnh tượng chiến đấu, ta không có
cách nào báo cho ngươi biết dữ liệu của nó.] Trong phim kinh dị, quỷ chỉ đáng sợ nhất khi chúng sắp xuất hiện, một khi chúng xuất hiện đồng nghĩa với việc mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa. Tà dị trong hồ này phát ra tiếng kêu quái dị, giống như có vật gì mắc kẹt trong cổ họng của nó vậy, âm thanh này vô cùng chói tai. Cùng với biểu tình dữ tợn của nó, Bạch Vụ có cảm giác như là đang tiến hành một loại nghi thức nào đó. “Xin lỗi, ta nghe không hiểu, nhưng trong tình huống hiện tại này, là muốn ta luôn sợ hãi sao?”
Bạch Vụ bày ra vẻ rùng mình. Hắn đoán rằng con quái vật có thể là muốn nhìn thấy bộ dáng nhân loại sợ hãi mới chịu bỏ qua. Nhưng kỳ quái là...con quái vật này cũng lộ ra một loại ánh mắt suy tư nào đó. Đối với tà dị trong hồ mà nói, nó cũng là lần đầu tiên nhìn thấy loại phản ứng này của Bạch Vụ. Trong lòng Bạch Vụ tự nhủ không nên chứ... Bất kỳ trò chơi nào cũng luôn nên cho người chơi một chút không gian sống, không đến mức vừa bắt đầu liền chạm trán đại Boss.
Hơn nữa đối phương vì sao không giết chết chính mình? Hẳn là... “Chậc! Người tìm được ta rồi, lần này đến lượt ta tìm ngươi?” Bạch Vụ bỗng nhiên mở miệng, nở một nụ cười cứng nhắc. Hắn không chỉ ôm sức tưởng tượng đối với tương lai, trên thực tế hắn đối với mỗi thời mỗi khắc đều ôm sức tưởng tượng, thế cho nên ở trong loại thời điểm nguy cấp này, hắn thậm chí còn đang suy nghĩ-- hẳn là con trai của Triệu gia đang chơi trò chơi trốn tìm với Thủy Quỷ? Đáp án đương nhiên không phải là cái này, quái vật nhìn nhìn Bạch Vụ, ánh mắt vẫn rất doạ người. Nó không ngừng phát ra tiếng la hét kỳ quái, khó hiểu như những câu thần chú do các phù thủy thời Trung Cổ thốt ra. Nhưng giằng co một hồi, Thủy Quỷ từ từ rời khỏi giường, nó nằm rạp trên mặt đất giống như là một con thạch sùng, cái cổ chậm rãi vặn vẹo, phát ra tiếng vang ken két làm cho người ta khiếp sợ. Cảnh tượng kinh khủng bực này, Bạch Vụ thật sự hy vọng mình đang xem từ góc nhìn thứ ba, sau đó ở dưới gầm giường vào giờ khắc này chính là Lâm Vô Nhu. Cảnh tượng con quái vật và Bạch Vụ nhìn chằm chằm nhau không kéo dài lâu. Theo tiếng chiêng trống và pháo nổ ngoài phòng càng lúc càng gần, nó phát ra một tiếng la hét
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây