Y luôn cảm thấy mình đã quên một số chuyện, đồ vật vừa rồi có thể kích thích y nhớ tới những chuyện này. Thế nhưng y không có biện pháp nhớ tới. Cây bút kia tiếp tục chạm vào con Chip, trước mắt Tạ Anh Kiệt, xuất hiện biểu đồ thống kê thanh. “Trí nhớ...tối đa.” “Năng lực tính toán...tối đa.” “Không cần xem xét điện năng tiêu thụ, toàn bộ giá trị thuật toán hệ thống thần kinh, tối đa!” Số liệu Vốn dĩ cao thấp không đều, toàn bộ tràn đầy trong chớp mắt. Mọi thứ trong mắt Tạ Anh Kiệt phảng phất như đều tiến vào trạng thái phân tử. Nếu như vào giờ khắc này Bạch Vụ ở trước mặt y, y thậm chí có thể thấy rõ thành phần của máu trong cơ thể Bạch Vụ.
Đương nhiên, nếu như Bạch Vụ thấy được Tạ Anh Kiệt dạng này, đại khái sẽ biết câu “Biến thành sinh mệnh máy silic “ của Tạ Anh Kiệt kia, có lẽ cũng bao gồm cả bản thân y. Tạ Anh Kiệt cuối cùng vẫn không thể nhớ ra, cho dù bộ não của y tính toán nhanh đến đâu, cho dù sự vật thấy trong mắt chi tiết đến đâu, đồ vật nhớ không ra, chính là không nhớ ra. Kỉ niệm quý giá ngày xưa, nay chỉ còn lại những gương mặt thoáng qua, chỉ còn lại những cái tên của ngày xưa. Và những cảm xúc mà những cái tên bị bỏ rơi bấy lâu nay mang lại.
Sau khi hoàn thành sự tình ở phía Tạ Anh Kiệt, Bạch Vụ liền bắt đầu chuẩn bị công việc ra ngoài tháp. Lần này ra ngoài tháp, những người Vương Thế, Thương Tiểu Ất, Lâm Vô Nhu, Doãn Sương, Tần
Lâm, Bạch Tiểu Vũ này, Bạch Vụ cũng không có ý định mang theo. Chiến đấu phát sinh ở ăn vực, khiến cho Bạch Vụ ý thức được, đối mặt với địch nhân quá cường
đại, nhóm người Lâm Vô Nhu tạm thời không có biện pháp phát huy tác dụng của từng người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây