“Lưu Mộ, bảo trọng! Trong chớp mắt Nhiếp Trọng Sơn đụng vào mặt nạ của Bạch Vụ, Ngũ Cửu giơ nắm đấm ra. Lưu Mộ phóng khoáng nói: “Bảo trọng, gặp nhau tại chỗ tránh nạn!” Nắm tay to lớn và nắm tay nhỏ đụng vào nhau, Lưu Mộ cùng với Nhiếp Trọng Sơn, cũng tiến vào vòng xoáy hư ảnh, rời khỏi chỗ này. Thời gian mặt nạ có thể duy trì vốn là có hạn, bọn họ bất kể như thế nào cũng phải rời khỏi. Sau khi Lưu Mộ rời đi, Hồng Ân kéo tay của Bạch Vụ. “Ca ca, ta cũng phải đi, ngươi có thể đáp ứng ta một sự kiện không?”
Hồng Ân bỗng nhiên nói muốn rời khỏi, khiến cho Bạch Vụ có chút ngoài ý muốn. “Sự tình gì, ngươi nói đi.” “Tới tìm ta. Ca ca, ngươi hãy ngồi xổm xuống một chút.”
Tuy “quả bóng” cầm trên tay mới là bản thể của Hồng Ân, nhưng nàng không muốn để cho mọi người thấy bộ dáng xấu xí của chính mình. Bạch Vụ cúi người xuống, bỗng nhiên nghĩ đến, nếu như Phó Đoàn Trưởng và chị dâu lùn hôn môi trong tương lai, đại khái...đại khái cũng sẽ cúi người xuống như vậy. Hồng Ân đương nhiên không phải là yêu cầu Bạch Vụ làm như vậy, nàng chỉ là ghé vào bên tai Bạch Vụ, nói một chuỗi con số. Nói xong chuỗi con số này, Hồng Ân nói: “Chỗ này có rất nhiều hiện tượng cổ quái, ngoài thôn có một cái hồ, oán khí trong hồ...nồng đậm, thế nhưng ta không có biện pháp hấp thụ những oán khí này, ta đang nghĩ biện pháp bảo hộ những người trong thôn đó, chỉ là ta cũng không biết có thể bảo hộ được bao lâu. Họ rất thống khổ, ta không muốn họ thống khổ như vậy, nhưng ta lại không biết nên làm như thế nào.” “Ca ca, người phải tới tìm ta, nhất định phải tới tìm ta.” Bạch Vụ ý thức được, Hồng Ân đây là đang nhờ mình giúp đỡ. Tiểu cô nương nói rất uyển chuyển, nhưng nếu như không phải là đã thử tất cả các biện pháp, nàng chắc chắn sẽ không cầu trợ chính mình.
Một thôn làng bên hồ, Bạch Vụ nhớ rõ cái địa phương kia, ở trong miêu tả của Thông Hành Giả, thôn làng kia cùng với một ít khu vực khác, là địa phương dẫn đến vùng ngoại vi của giếng. Cho dù vẫn không biết giếng ở nơi nào, nhưng địa phương kia là một cái tọa độ, có lẽ cất giấu một ít bí mật. Hồng Ân rất giỏi đánh nhau, nhưng để giải mã được chuyện này thì phải nhờ đến nhà thông thái...Bạch mỗ. Nghĩ đến chính mình mấy lần được Hồng Ân cứu giúp, có lẽ chính mình đã nghĩ rằng tiểu cô nương này quá cường đại, xem ra ở chỗ khu vực của Hồng Ân, có lẽ tồn tại phiền toái thật lớn nào đó. Nghĩ như vậy, Bạch Vụ biết được mình sẽ đi đầu tiếp theo. Trên thực tế đây cũng là địa phương Nhiếp Trọng Sơn vốn muốn đi, Nhiếp Trọng Sơn rất muốn lôi kéo Hồng Ân, nhưng hôm nay gặp gỡ một hồi, y phát hiện ra Hồng Ân đã trở thành người phe
mình. Bạch Vụ gật gật đầu nói: “Được, ngươi nên cẩn thận, ta ở bên này sẽ mau chóng xử lý tốt sự tình, sau khi chuẩn bị sẵn sàng ta sẽ đến tìm người trước tiên.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây