Khúc Lan vẫn còn hơi run rẩy, cảm xúc trong mắt càng ngày càng phức tạp. Với tư cách là trường phái diễn xuất, bản năng của nàng là phải kéo cảm xúc và nét mặt của mình về bộ dáng nên có. Những cảnh tượng bên trong tấm hình này, thật sự là khiến cho nàng không thể lý trí được. “Ngươi...làm sao có thể...ngươi tại sao lại có tấm hình này? Không thể nào.” Thật ra thì Khúc Lan cũng chưa từng nhìn thấy bức ảnh này, dù sao thì nàng cùng với Thẩm Thủ Nguyệt chụp, là một bức ảnh khác. Những cảnh tượng trong bức ảnh này, nàng vẫn là nhận ra trong chớp mắt. “Ta đã nói rồi, chỉ mới ba năm thời gian, người làm sao có thể quên chứ? Với tư cách là Ác Đoạ loại trí tuệ, thủ đoạn của ngươi tinh vi hơn những kẻ trước rất nhiều. Trí nhớ đối với loại hình Ác Đọa gián điệp như người mà nói, hẳn là tố chất cơ bản vô cùng tất yếu” Bạch Vụ nhíu mày nói: “Khúc Lan, nếu người muốn tiếp tục đóng giả Lâm Vô Nhu, ta sẽ cảm thấy rất lạ, sẽ có một loại cảm giác không phải là bằng hữu nói chuyện cùng với bằng hữu, mà là cha nói chuyện với con gái. Có thể,
nhưng không cần thiết.” Bạch Vụ thậm chí còn gọi ra tên của mình, Khúc Lan đoán được, ngụy trang của chính mình đã bị triệt để nhìn thấu. “Tại sao người lại có tấm hình này...ngươi đã nhìn thấu ta như thế nào?” Sát khí như ẩn như hiện tràn ngập, một tấm hình có thể giải thích rất nhiều thứ, nhưng lại không thể giải thích rất nhiều thứ. Khúc Lan thậm chí có địch ý đối với Bạch Vụ. Quá trình này nằm trong dự liệu của Bạch Vụ, dưới mặt nạ, không nhìn thấy biểu tình của hắn, hắn vẫn là dùng giọng điệu trầm lặng nói: “Mấy năm trước, có 3 thiếu nữ dự định mở một cửa hàng quần áo ở tầng dưới cùng, bán một số kiểu áo cũ mà quý tộc đã mặc vài năm trước, nghĩ rằng mình có thể làm cho tầng dưới cùng có thêm nhiều màu sắc” Bạch Vụ đi về phía trước một bước, Khúc Lan lại lui một bước theo bản năng. “Lưu Chanh Tử cho rằng mình đã quên chuyện này, ừm, không chính xác, ngược lại không phải là quên, mà là hoài niệm.” “Kể từ khi người cùng với Thẩm Thủ Nguyệt mất tích, đã gần bốn năm. Khi nàng nói về các ngươi,
sẽ luôn tận lực giả bộ như bình tĩnh, phảng phất như thảm kịch phát sinh mấy năm trước, chỉ là
một biến cố tầm thường.” “Chỉ là nàng lừa gạt nam nhân thì coi như cũng được, lừa gạt bằng hữu thì lại rất vụng về, nhắc đến sự nghiệp của các người, trong mắt nàng sẽ có ánh sáng, nhắc đến việc các người mất tích, ánh
mắt của nàng lại trở nên ảm đạm.” “Một số ít người thân quen với nàng cho rằng nàng sa đọa, chỉ là một người không ngừng phụ thuộc nam nhân, trà xanh đùa bỡn cảm tình. Những nguyên nhân nàng làm như vậy, đều là muốn có một ngày, có thể tìm được các ngươi. Nàng đã âm thầm rơi bao nhiêu nước mắt ai cũng không biết.” Mỗi một câu nói, Bạch Vụ liền đi về phía trước một bước, cho dù Khúc Lan không hiểu sao tại lui bước cùng với kháng cự, nhưng cuối cùng Bạch Vụ vẫn là đi tới trước mặt nàng. Hắn đưa tấm hình cho Khúc Lan, nói: “Một chiếc máy ảnh tổn hại, hai người bằng hữu có lẽ vĩnh viễn sẽ không thể nhìn thấy, rõ ràng trong máy ảnh cái gì cũng không có, cuộn phim đã sớm bị hủy đi, tầng dưới cùng hàng năm mất tích nhiều nữ nhân như vậy, thậm chí báo án cho quân đoàn điều tra, cũng không thể nào phá án.” “Nhưng nàng vẫn là tìm được, sau khi máy ảnh Ký Linh, có thể nhìn thấy cảnh tượng nào đó trong
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây