Theo Chung Húc, đứa con gái kia đã sớm chết, sau khi đi đến Tòa Tháp vài năm, gã đã quên mất mình còn có một đứa con gái. Cái gọi là con nối dõi này, đối với một người vĩnh sinh mà nói, đó là muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Gã căn bản không quan tâm, vì để cho cuộc sống trụy lạc của mình trở nên biến thái hơn, vì để cho vương quốc của chính mình càng thêm củng cố -- Sau khi mẫu thân của Chung Tuyết sinh ra Chung Tuyết, Chung Húc liền giết chết mẫu thân của Chung Tuyết. Sau đó bắt đầu tự mình dạy dỗ Chung Tuyết. Cha chính là vị thần của thế giới này, cha chính là người duy nhất trên thế giới này đối xử tốt với bản thân. Sinh mạng của mình là do cha ban tặng, mọi hạnh phúc và niềm vui đều là quà của cha. Làm vui lòng cha và phục vụ cha là ý nghĩa duy nhất của cuộc sống. Ở dưới sự dạy dỗ tà ác như vậy, mặc dù Chung Tuyết trong bình thường ở các khía cạnh khác, lại có một nỗi ám ảnh bệnh lý đối với Chung Húc.
Cho dù ở trong mắt người bình thường, thân hình mập mạp của Chung Húc vô cùng buồn nôn, nhưng theo Chung Tuyết, nó thánh khiết như đang tỏa sáng. Sau khi phát hiện cha mình không ở trong cấm địa, Chung Tuyết cũng rời khỏi cấm địa, bắt đầu đi đến sắc vực ngoài tháp.
Ngoài tháp, sắc vực. Ở ngoài công pháo đài, sáu thành viên tổ tiên phong đeo mặt nạ ăn mặc áo quần lố lăng xuất hiện. Doãn Sương nhìn cảnh tượng trong hơi nước, nói: “Các nàng...đều là Ác Đọa?” Trong cổng pháo đài, cảnh tượng khu vực suối nước nóng tạo nên rung động thị giác rất mạnh. Với tư cách là nam nhân, rất khó không bị một màn này hấp dẫn, nhưng những lời nói trước đây của Bạch Vụ, đã khiến cho nhóm nam nhân tỉnh táo lạ thường. Bọn họ đều hiểu được một sự kiện, quá trình nhân loại biến thành Ác Đọa, vĩnh viễn không thể nào là sung sướng. Phong cảnh tưởng như đẹp đẽ nhưng đồng thời cũng vô cùng quỷ dị này, quả thực là khiến cho
mọi người không có bất kỳ dục vọng nào. Nhất là ở trong mắt Lầm Vô Nhu, những nữ nhân không đẹp bằng mình đều là nữ nhân xấu, y đi ở phía trước nhất: “Cái chỗ này người rậm rạp chằng chịt, ta nhìn không thoải mái, chúng ta nhanh chóng đi vào trong pháo đài thôi?” Bạch Vụ phỏng đoán nhóm “nữ nhân” trong pháo đài, hẳn là có túi da càng thêm mỹ lệ tinh xảo, nhưng số lượng hẳn là trở nên rất ít ỏi. Nhìn “Nữ Ác Đọa” rậm rạp chằng chịt, phảng phất như còn muốn dày đặc so với thợ mỏ bên trong quặng mỏ, mọi người đều có chút tê cả da đầu. Quảng trường bên ngoài pháo đài là khu suối nước nóng, đường đi bộ rất hẹp. Nhóm người Bạch Vụ thỉnh thoảng sẽ bị những con Ác Đọa này bắt lấy mắt cá chân, sau đó chúng giống như rắn vậy, bắt đầu từ từ leo lên trên. Ngũ Cửu ngược lại là gọn gàng đá văng chúng, những con Ác Đọa này lập tức phát ra tiếng rên rỉ. Lâm Vô Nhu chán ghét nhíu mày. Phản ứng của Vương Thế cùng với Thương Tiểu Ất giống như nam nhân bình thường, trong nội tâm đang không ngừng khuyên bảo chính mình: Đây đều là một đám người đáng thương, đều là
một đám Ác Đọa... Doãn Sương với tư cách là nữ nhân, ở chỗ này nàng chỉ cảm thấy da đầu run lên. “Những con Ác Đọa này cũng không có trí tuệ, thu hồi sự thương cảm của các ngươi, chất lỏng trong suối nước nóng có chứa một loại hiệu quả gây tê nào đó, đừng để chúng kéo xuống” Bạch Vụ nói. Tại khu vực suối nước nóng này, sáu người tổ tiên phong ngược lại là không có gặp phải trở ngại, chỉ là không đi được quá nhanh. Mọi cánh cửa trên pháo đài đều mở toang, ngắn ngủn chừng trăm mét, mọi người phải đi mấy phút đồng hồ mới đến. Tuy phong cách kiến trúc bên trong pháo đài tương tự như thánh đường, nhưng chỉ giới hạn tại thị giác, cấu trúc bên trong rất khác biệt, trong pháo đài không có kiến trúc khác, chỉ có một tòa lầu các to lớn, sở dĩ được gọi là pháo đài, là vì ngoài phong cách kiến trúc, chỗ này càng giống như là một toà lâu đài -- Tất cả kiến trúc đều tập trung ở một nơi, mà trong lầu các to lớn, có rất hành lang và vô số phòng, nếu như chưa quen thuộc đối với lầu các, thậm chí sẽ lạc đường ở bên trong lầu một.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây