Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 542:

Chương Trước Chương Tiếp

Ngoài tháp, tại khu vực không biết. Lưu Mộ nhìn mặt nạ của người đeo mặt nạ trước mặt, trong lòng có cảm giác quen thuộc, nhưng người mang mặt nạ, lại khác với người gã nhìn thấy lúc trước. Gã sở dĩ biến thành Ác Đọa, chính là bởi vì Gia ẩn đeo mặt nạ. Mặt nạ của Gia ẩn, cùng với chiếc mặt nạ trước mắt có vài phần tương tự. Nhưng khí chất của người đeo mặt nạ, lại hoàn toàn bất đồng so với Gia ẩn, đối phương hoàn toàn không có loại khí tức tà ác kia. “Nhân loại? Có ý tứ, trên người của người có một cỗ khí tức khiến cho ta rất không thoải mái” Nói chuyện không phải là Lưu Mộ, mà là Nhiếp Trọng Sơn sau lưng Lưu Mộ. Y mở ra đôi cánh màu đen, trong mắt hiện ra một loại chiến ý nào đó.

Toàn thân Lưu Mộ giống như đá đen, đang cắn nuốt bắp chân của Ác Đọa nào đó. Bất đồng với Nhiếp Trọng Sơn, Lưu Mộ tuy hiếu chiến, nhưng sẽ không ra tay với nhân loại. Nhiếp Trọng Sơn không có những trói buộc này, y chán ghét nhân loại hơn Ác Đọa. “Ồ, làm sao lại bỗng nhiên xuất hiện ở nơi này? Xin lỗi xin lỗi, ta chỉ là một người đi ngang qua, các tù!” Vừa nói xong, quái nhân mặt nạ cất bước chuồn đi. Y cũng không nhận ra hai người trước mắt, nhưng rất hiển nhiên, y đối với loại cảnh tượng này cũng đã thấy nhiều. Đây là một loại bệnh của y. Một loại bệnh sau khi tỉnh lại, sẽ xuất hiện tại thời gian và không gian bất đồng. Trước khi ngủ vẫn còn ở trên đường ray tàu điện ngầm tại Thục Đồ bảy mươi năm trước, sau khi tỉnh lại liền có thể xuất hiện ở thành phố Bách Xuyên vào 3 năm trước. Nhưng chỉ có thể xuất hiện trong quá khứ, không thể xuất hiện ở tương lai. Căn bệnh này rất mơ hồ. Quái nhân mặt nạ cũng rất phiền muộn, thời gian đối với y mà nói bỗng nhiên liền biến thành mê

cung. Y có khả năng sau khi tỉnh lại, liền sẽ xuất hiện ở trong một con hẻm nào đó trong quá khứ. Hết thảy những điều này đều có quan hệ với chiếc mặt nạ mà y đeo, trong cuộc đời này y đã gặp được hai quái nhân mặt nạ. Một quái nhân mặt nạ cứu sống y, đưa mặt nạ cho y. Một quái nhân mặt nạ khác, thì vào trước khi chết, khiến cho y nhiễm phải một loại bệnh nào đó tỉnh ngủ sẽ xuất hiện tại thời không không biết. Lần này y cũng không biết là xuất hiện ở đầu. Mắt thấy quái nhân mặc trang phục kỳ quái bắt đầu chạy trốn, Nhiếp Trọng Sơn VỖ cánh, cuốn lên khí lưu đuổi theo. Lưu Mộ ném đi bắp đùi Ác Đọa nướng trong tay, cũng bắt đầu chạy như điên, đoạn thời gian này ở dưới sự huấn luyện của Nhiếp Trọng Sơn, tốc độ của gã đã trở nên rất nhanh, không còn chỉ giỏi về phòng ngự. Nhưng một màn khiến cho Lưu Mộ ngạc nhiên xuất hiện... Nhiếp Trọng Sơn lại không có đuổi kịp quái nhân mặt nạ! Tốc độ của quái nhân mặt nạ căn bản không giống như là nhân loại!

Khoảng cách giữa họ càng ngày càng xa. Nhiếp Trọng Sơn cùng với Lưu Mộ, lại bị quái nhân mặt nạ bỏ lại, không bao lâu...đã không thấy bóng dáng. Vào sau khi quái nhân mặt nạ biến mất, Lưu Mộ nói: “Nếu như không phải thanh âm của y không giống với Ngũ Cửu, ta thậm chí còn hoài nghi y chính là Ngũ Cửu, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy nhân loại chạy nhanh như vậy.” Nhiếp Trọng Sơn hừ lạnh một tiếng: “Hừ, đồ bỏ đi chỉ biết chạy trốn.” Lưu Mộ không nói gì, chuyện Nhiếp Trọng Sơn thích mắng chửi người ta là đồ bỏ đi này, gã đã dần dần thích ứng. Nhìn thấy một quái nhân mặt nạ kỳ quái, đối với Lưu Mộ cùng với Nhiếp Trọng Sơn mà nói, chỉ là một khúc nhạc đệm Bọn hắn cũng không biết, cuộc gặp gỡ này, chỉ là một loại điềm báo nào đó của vận mệnh. Tại một vùng đầm lầy nào đó bên ngoài tòa tháp. Nhóm Ác Đọa ẩn núp ở bên trong đầm lầy hoang mang không thôi, đầm lầy này còn được gọi là đầm lầy xoắn ốc. Một khi mắc kẹt trong đầm lầy, sẽ bị xoáy nước quỷ dị thôn phệ.

Nhưng xoáy nước mặc dù thôn phệ, nhóm Ác Đọa trốn ở dưới xoáy nước cũng không thấy nhân loại kia rơi xuống. Quái nhân mặt nạ, phảng phất như một chiếc lá trôi trên đầm lầy. Sau khi quái nhân mặt nạ dùng tốc độ khoa trương bỏ qua tổ hợp hai con Ác Đọa kỳ quái, bắt đầu quan sát tình huống xung quanh, nhưng thế giới này quá lớn, thế cho nên y căn bản không có biện pháp từ trong một loại cảnh tượng không biết, phân biệt rõ thời gian hiện tại. “Tỉnh lại sau khi ngủ quên số lẻ, sẽ trở lại thời gian không gian quá khứ không biết, tỉnh lại sau khi ngủ quên số chẵn, sẽ trở lại không gian khác trong thời gian hiện tại...nhưng vấn đề ở chỗ ta đã quên mất số lần mình ngủ quên là số chẵn hay số lẻ, ài, chuyện này thật là phiền toái. Hiện tại đến cùng là hiện tại? Hay là quá khứ?” “Hai con Ác Đọa vừa rồi rất mạnh. Hơn nữa còn có một con có địch ý đối với ta, một con không có địch ý đối với ta, thật là kỳ quái” “Được rồi, trước tiên tìm một chỗ ngủ một giấc...” Có một đoạn thời gian, y vì đi đến một thời điểm đặc biệt, bắt đầu thử liên tục ngủ, dùng phương thức lần lượt trở lại quá khứ để khiến cho chính mình trở lại thời gian nào đó.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)