Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 513:

Chương Trước Chương Tiếp

[Y cũng từng tưởng tượng mình là nhân vật chính trong tiểu thuyết, bởi vì trong một lần bị bắt nạt, đã ngoài ý muốn thức tỉnh đấu chí, muốn leo lên đỉnh hắc đạo. Cũng đã từng ảo tưởng chính mình là một thiên tài, chỉ là bởi vì nguyên nhân nào đó bị áp chế thiên phú, cần phải chờ đợi ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây. Nhưng cuộc đời của y không có đến Hà Tây. Lúc y còn fitrẻ bị bắt nạt ở trường học, lúc trung niên, khúm núm ở trong đơn vị. Lúc giày con của y ghét bỏ y là người vướng víu, y rất muốn nói, đừng có lấn người già nghèo. Thẳng đến khi y phát hiện ra tử vong...mới là phương thức duy nhất có thể tìm được tôn nghiêm. Vì vậy y lựa chọn nhảy xuống biển tự sát. Không có ai nhặt xác, lúc ấy trong biển còn có cá mập, cá mập biểu thị, thịt người rất ngon và giòn. Tổng kết cuộc đời của y-- không ai mãi mãi hèn, không ai lấn người trung niên nghèo, không ai lấn người già nghèo, người chết vì lớn.] Một cuộc sống...vô cùng nghẹn khuất, đây hoá ra là một người già. Bạch Vụ suy nghĩ một chút,

chính mình rất ít gặp người già. Trừ một số người hơn 700 tuổi... Xem ra sau khi chết, tính cách của lão nhân này không còn nhát gan như vậy. Vẫn như cũ không có ai nói trong lượt thẩm phán. Người chơi số 10 cũng nói về người kia: “Tháng 11 năm 2036, đích xác có một đứa trẻ có lấy lại hy vọng từ sự giúp đỡ của người kia, nhưng khiến cho người kia cảm thấy thống khổ là, vì đứa trẻ đã chết vào ngày hôm sau.” Còn tưởng rằng người chơi số 10 chỉ là nói về một điều đáng tiếc nào đó đã xảy ra, nhưng trong nháy mắt chú thích về người chơi số 10 xuất hiện, Bạch Vụ bỗng nhiên cảm giác được -- người chơi số 10 có thể là một trong số ít những người không muốn chiến thắng kia–– [Với tư cách là một người đã từng đạt được cứu rỗi, một lần nữa thắp lên hy vọng về cuộc sống, y đối với cái chết của mình là có chứa oán niệm. Dù sao y cũng chỉ là một đứa trẻ, toàn bộ hòn đảo đều là người tìm chết, sau khi y được khuyên bảo tìm lại dũng khí sống tiếp, rồi lại bị mọi người gạt bỏ, vì vậy y...ngày hôm sau vì chứng minh mình không phải là người nhát gan, lựa chọn thắt cổ.] 700 năm trôi qua, đứa trẻ đương nhiên không còn là đứa trẻ. Bạch Vụ bỗng nhiên cảm giác được, trong nội tâm đứa trẻ này kỳ thật rất áy náy, phụ kỳ vọng của



người nào đó, cũng phụ chính mình. Không có lượt thẩm phán. Người chơi số 11 vẫn là nói về người kia: “Người kia vốn không thích hợp với hòn đảo này, ở nơi này đều là những người không muốn sống. Y hết lần này tới lần khác là muốn chạy tới nơi này khích lệ mọi người sống sót.” Dừng lại hai giây, người chơi số 11 nói: “Tháng 8 năm 2015, tại Thục Đô, ta gặp một người kỳ quái, hắn đeo mặt nạ, hỏi ta đường đi đến thành phố Bách Xuyên.” Người chơi số 11 không có lựa chọn sự kiện lớn, cũng không có lựa chọn nói tiếp về người kỳ quái trên đảo kia. Y chỉ nói về một sự tình mà chính y biết. Dù sao y cũng không phải là người sống, không sợ bị người ta chỉ ra mình là người nói dối. Những tin tức Phổ Lôi Nhãn đưa ra cho Bạch Vụ, khiến cho Bạch Vụ rất kinh ngạc: [Rốt cuộc là tên trời đánh khốn kiếp nào muốn đeo mặt nạ, mặc áo choàng màu đen đi khắp thế giới bắt Ác Đọa? Ta là một người muốn tìm chết, người hỏi ta đường đi đến thành phố Bách Xuyên?

Ta đã sắp muốn tự sát, ngươi rõ ràng còn hỏi ta đường đi đến thành phố Bách Xuyên? Ngươi quá lạnh lùng, quá ích kỉ, quá tàn nhẫn, quá vô lý, vậy ta đây đành phải nói cho ngươi phương hướng ngược lại với thành phố Bách Xuyên. Người này cuối cùng lựa chọn uống thuốc tự tử trên đảo, chỉ là bởi vì trong cuộc sống không có ai chú ý y, y cảm thấy mình thật khổ sở và cô đơn, tuy nhiên y chết cũng không tệ, bởi vì duyên có của y, dẫn đến người nào đó đến muộn, muốn có nghĩa là lãng phí thời gian, vừa vặn bởi vì đến muộn, người này đến thành phố Bách Xuyên, vốn dĩ là muốn tìm kiếm bác sĩ, bác sĩ lại trùng hợp rời đi, mà y vốn là một người không còn nhiều thời gian lắm. Vì vậy đã dẫn đến một thảm kịch kéo dài 700 năm.] Tin tức quá nhiều, khiến cho Bạch Vụ cũng không biết nên độc miệng như thế nào. Không ngờ quái nhân mặt nạ lại không biết đường đi đến thành phố Bách Xuyên? Đây là không phải có nghĩa là, quái nhấn mặt nạ kia, kỳ thật đối với thế giới 700 năm trước cũng không quá quen thuộc? Bạch Vụ tin chắc rằng, quái nhân mặt nạ đi đến thành phố Bách Xuyên, chính là quái nhân mặt nạ mà Giang Y Mễ gặp được. Hắn nhanh chóng sắp xếp lại dòng thời gian trong tâm trí--


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)