Bàn tay màu đen lại duỗi ra từ trong bùn đất, “10 Bích” bị lôi vào lòng đất từng chút một. “Vong Linh chỉ có thể biến thành Vong Linh...những người người thấy trong khu vực này, đều là người đã chết...ta có thể cho người biết thêm thông tin...xin hãy quay lại...cứu ta!” Bạch Vụ vẫn không có tỏ thái độ. Ác linh này không giống như ác linh đóng vai phụ thân, ý chí muốn sống của nó rất mãnh liệt, hiển nhiên ở trong phiến khu vực này, đối với chúng mà nói là một loại tra tấn. Sau khi Vong Linh triệt để bị kéo vào lòng đất, Bạch Vụ bước vào khu vực 3 Co. Trong chớp nhoáng này, hết thảy sự vật không còn sót lại chút gì. Phảng phất như chính mình vừa rồi chỉ là đi qua một mảnh địa phương hoang vu không có gì. Khiến cho hắn thoáng kinh ngạc chính là, Doãn Sương cùng với Lâm Vô Nhu cũng ở đây. Bọn họ lại còn đi nhanh hơn so với chính mình.
Khu vực Cơ là một khu rừng đá. Bên trong có những tảng đá lởm chởm cùng với các loại bia đá hình thù kỳ dị sắp xếp không đều, bia đá to lớn ở giữa rất giống bia đá trong Toà Tháp. [Ngươi đã thành công đi qua Cầu Người Chết, ta phải nói rằng đó là một địa phương rất thú vị, những cơn bão mới đã xuất hiện, chúng ta vẫn nên nhanh chóng tiến vào khu vực tiếp theo.]. Cuối cùng cũng đã tới khu vực an toàn, trị số đồng hồ tâm tình của Lâm Vô Nhu cùng với Doãn Sương cũng hạ xuống phía dưới 25. Trong khu vực này, ngoài ba người Bạch Vụ ra, còn có hơn mười con Ác Đọa. Bởi vì khoảng cách vô cùng gần, thậm chí không cần cảm giác, khí tức tanh tưởi trên người bọn nó, cũng đủ để cho thấy sự hiện hữu của bọn nó. Ba người đều cùng nhất trí, quan sát hành vi của những con Ác Đọa này. “Bọn nó đang làm cái gì?” Lâm Vô Nhu hỏi. “Hãy quan sát kỹ mắt của bọn nó.” Doãn Sương nhắc nhở. Nàng phát hiện ra sau khi nhóm Ác Đọa chạm vào tấm bia đá, ánh mắt cũng trở nên linh động hơn không ít.
Bạch Vụ bổ sung thêm chân tướng: “Lá bài có thể đổi được tài nguyên bắt đầu mới, chúng đã lấy lại một phần ký ức của chính mình, cũng bổ sung một bộ phận trí tuệ” Lâm Vô Nhu trừng to mắt, chỉ về hướng một con Ác Đọa trong đó, nói: “Các ngươi nhìn kìa, Ác Đọa không chỉ có một lá bài.” Bên cạnh một tảng đá giống như một cây đàn hạc, một con Ác Đọa cầm trong tay bốn lá bài. Theo những lá bài của nó lần lượt biến mất, Bạch Vụ nhận thấy lực lượng Ác Đọa đang không ngừng đề thăng, hơn nữa màu da cũng có biến hóa... Không bao lâu, thân thể Vốn đen kịt, mùi hôi thối bắt đầu biến mất, màu da cũng biến thành màu da nhân loại bình thường. Bạch Vụ nhìn về phía tấm bia đá: [Mỗi tấm bia đá đều ẩn chứa rất nhiều hàng hóa có thể trao đổi, các ngươi còn có 15 phút chuẩn bị, sau khi trao đổi hàng hoá xong, có thể thông qua tấm bia đá ở giữa đi đến khu vực kế tiếp, ai cũng không biết khu vực kế tiếp sẽ là khảo nghiệm sinh tồn như thế nào, nhưng có thể xác định chính là, người đang dần dần phát hiện ra chân tướng. Cuối cùng, người quan sát ánh mắt phải nhắc nhở ngươi -- người vô cùng may mắn không có
kích hoạt 100% độ khó + 1, nhưng nếu như người tiếp tục chơi trò chơi này, hệ số rủi ro sau đó có thể dần dần vượt ra khỏi tầm kiểm soát, tuy nhiên...ta đã biết lựa chọn của ngươi. Kokokokoko, ta vừa cười như một con chim lạ.] Hoá ra là như thế. Bạch Vụ cho Lâm Vô Nhu ba lá bài, cho Doãn Sương ba lá bài, nói vắn tắt một chút tác dụng của lá bài, liền mang theo hai người bắt đầu chọn lựa các loại “chiến lợi phẩm”. Trong khoảng thời gian này, miệng của Lâm Vô Nhu lại bắt đầu lảm nhảm: “Vừa rồi các ngươi đã nghe được cái gì? Ta gặp một số người hỏi ta các loại vấn đề kỳ quái, ví dụ như người có nhìn thấy mèo của ta không? Không thể giải thích được, còn có người hỏi ta, có nên mua loại dây thừng kia để thắt CỔ không? Có phải là bị bệnh hay không?” Doãn Sương có đôi khi thực sự hâm mộ Lâm Vô Nhu, lớn lên đẹp mắt như vậy, nhưng lại không có não, bớt đi rất nhiều phiền não. Nàng đã biết người gặp phải trong khu vực này đều là những người chết vì tự sát, nhưng Lâm Vô Nhu cũng không có phát giác được. “À, còn có còn có, ta gặp bà nội ta, lúc ấy ta suýt nữa muốn nói chuyện! Nhưng nghĩ lại thì không đúng, bà ta đã chết nhiều năm rồi! Ta bịt tai và nhắm mắt lại, trực tiếp đi thẳng về phía trước, hắc
hắc, sau khi ta đi ra, hai người các ngươi vẫn còn lề mề ở bên trong.” Nghe Lâm Vô Nhu dương dương đắc ý khoe khoang, Bạch Vụ cũng hâm mộ đầu óc của Lâm Vô
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây