Long Tiêu nói: “Tiểu tử, làm tốt lắm, vừa ra tay liền đánh choáng tên đổ con kia, gã ngay cả sờ cũng không sờ được người, nhìn bộ dạng của ngươi, hiển nhiên là còn bảo lưu thực lực, không ngờ được ngoài Ngũ Cửu, đội 7 lại sản sinh ra một cao thủ” Lời này của Long Tiêu phát ra từ chân tâm. Y nào biết được, nếu như không phải là đoán được tương lai, e rằng Bạch Vụ sau hai ba chiêu liền sẽ bị Liễu Hổ đánh cho té ngã. “Ngươi cảm thấy, bọn họ sẽ giám sát chúng ta như thế nào, sẽ luôn không đến mức đi ra ngoài tháp cùng chúng ta chứ?” Mạnh Uyên nói. Y nguyên bản còn có chút khinh thường Bạch Vụ, nhất là Ngũ Cửu giao chức đội trưởng cho một người mới, khiến cho Mạnh Uyên cảm thấy có chút qua loa, những biểu hiện hôm nay của Bạch Vụ, Mạnh Uyên hiện tại xem như đã coi Bạch Vụ như là tồn tại giống như Ngũ Cửu để đối đãi. Nhóm người Lâm Vô Nhu Doãn Sương cũng rất muốn biết, mục đích chân chính của đội trật tự.
Bạch Vụ đã đoán được đại khái: “Không biết, cho thương nghị chấm dứt, đến hỏi Phó Đoàn Trưởng một chút là được.” Bạch Vụ nói xong liền chuẩn bị rời đi. “Này này, người đi đâu thế?” Lâm Vô Nhu hỏi. “Ra ngoài tháp giải sầu, đi cùng không?” Bạch Vụ phong đạm vẫn khinh nói. Mạnh Uyên cùng với Long Tiêu liếc nhau, tên tiểu tử này gọi ra ngoài tháp là giải sầu, Bạch Vụ cũng không phải là không biết dụng ý chân chính của đội trật tự. E rằng về sau đội 7 ra ngoài tháp, đội ngũ thăm dò ngoài tháp liền không chỉ có một đội. Chỗ tránh nạn tạm thời tại trường trung học Bách Xuyên đã được xây dựng hoàn thành, khiến cho dục vọng của Bạch Vụ đối với sưu tập mảnh vỡ tận thế càng thêm mãnh liệt. Hắn đã dự cảm được, về sau người của đội trật tự, e rằng sẽ trở thành lực cản thu hoạch mảnh vỡ. Tuy nhìn như thắng Liễu Hổ, nhưng trong nội tâm Bạch Vụ rất rõ ràng, Yến Tự Tại suất lĩnh đội ngũ đội trật tự, chỉ sợ sẽ là đội ngũ thăm dò mạnh nhất từ trước tới nay của nhân loại. Giao thủ cùng với loại đội ngũ này ở ngoài tháp, là chuyện rất phiền phức. Dứt khoát chọn ngày không bằng đụng ngày, hôm nay liền ra ngoài tháp.
Nhóm người Lâm Vô Nhu Doãn Sương Vương Thế ngược lại là đã thành thói quen, Bạch Vụ thật sự chính là loại người mới...rất hiếm thấy kia, một lời không hợp liền ra ngoài tháp. “Tổ tiên phong đội 7 hiện tại không có việc gì làm, hai giờ nữa gặp nhau tại quảng trường phía đông tầng dưới cùng” Sau hai tiếng đồng hồ chuẩn bị, Bạch Vụ chạy đến gặp Giang Huyền, sau khi Giang Huyền làm xong thủ tục gia nhập”, hắn và Giang Huyền đã có một cuộc trò chuyện ngắn ngủi. Hai người nhìn ở trên tướng mạo, tuổi tác chênh lệch mười mấy tuổi, nhưng khi trò chuyện, thì rất có vẻ người lớn. Làm cho Bạch Vụ ngoài ý muốn chính là, Giang Huyền còn rất cẩn thận, rất nhiều chủ đề cơ bản không đụng tới, chỉ nói về những vụ án và cuộc sống với Bạch Vụ. Bạch Vụ cũng vui vẻ nói chuyện, hiện tại hắn phải nghĩ biện pháp ổn định quả bom hẹn giờ này. Vào trước khi tìm được biện pháp áp chế Tam Hồn Chuyển Phách, Bạch Vụ không có ý định vạch mặt cùng với Giang Huyền. Trong văn phòng, lúc Bạch Vụ chuẩn bị rời đi, Giang Huyền bỗng nhiên nói: “Ngươi định ra ngoài tháp?”
“Đúng vậy.” “Nếu không thì mang ta ra ngoài mở rộng tầm mắt?” “Chuỗi sức mạnh của ngươi không thấp, khẳng định không phải là người có tầm mắt thấp, lần sau đi.” Bạch Vụ có kế hoạch mang Giang Huyền ra ngoài tháp, nhưng không phải là lần này, mà là vào lần tiếp theo có đội trật tự tham gia. Gia ẩn cùng với mấy kẻ thống trị khác cũng đều không dễ đối phó, nếu như mang theo Gia ẩn, nói không chừng còn có thể lợi dụng Gia Ấn kiềm chế đội trật tự. Đây có thể coi là lần cuối cùng hắn ra khỏi tháp cùng với các đồng bọn đáng tin của mình, bởi vì sau lần này, e rằng về sau muốn đơn độc ra ngoài tháp, thì phải che dấu tại mắt người khác, dùng thân phận Constantin mới được. Về phần cả nhóm ra ngoài tháp điều tra, tất nhiên sẽ bị đội trật tự để mắt tới. “Lần sau sao? Được, rất chờ mong có thể đi ra ngoài tháp cùng với đội trưởng” “Ta cũng rất chờ mong. Vậy thì ngày mai gặp lại, nếu mọi việc suôn sẻ.” “Ngày mai? Nhanh hơn nhiều so với ta nghĩ”
“Ra ngoài tháp giải sầu mà thôi, sẽ không trì hoãn quá lâu.” Bạch Vụ chính là ăn ngay nói thật. Lần này ra ngoài tháp đích xác chỉ là ra ngoài tìm vận may. Ban đầu, kế hoạch của Bạch Vụ là đến tìm Minh Triệt, những bữa tiệc của Minh Triệt, bởi vì vụ án mà trì hoãn vài ngày, hiện giờ vụ án đã giao cho quân đoàn điều tra phụ trách, y lại có thời gian tổ chức một bữa tiệc cho những người cùng chung chí hướng. Nhưng muốn tổ chức cũng phải mất vài ngày. Bạch Vụ đương nhiên không phải là bởi vì thèm thuồng vợ của người khác mới đi, hắn chỉ là muốn tìm được Người Tiếp Dẫn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây