Yến Tự Tại không thể nghi ngờ là một đối thủ cường đại. Người này nhìn như nho nhã, trên thực tế coi trời bằng vung, bởi vì toàn bộ hành vi của đối thủ cũng đều bị y nhìn thấu, thậm chí y có thể đoán được biến hóa kế tiếp. Tuy nhiên thiên phú trên người mình bộc lộ ra ở trước mặt y, hẳn là chỉ có Sóng Ngắn Quấy Nhiễu, Nhị Trọng Lực, Cường Hóa Thị Giác và các trình tự thiên phú thấp khác. Thiên phú Top 100 đã bị Phổ Lôi Nhãn giấu kín. Ánh mắt với tư cách là cửa sổ quan sát đo đạc, những thứ so đấu chính là lượng thông tin thu được. Thu hoạch đối với không gian, thời gian và mọi sự vạn vật. Phổ Lôi Nhãn không thể nghi ngờ là Vương Giả ở phương diện này, nó mạnh hơn so với hai thiên phú khác...là vì nó có thể che giấu các thiên phú khác. Điều này cũng tạo thành chênh lệch tin tức.
Cho nên ở trong mắt Yến Tự Tại, chính mình hẳn là tồn tại có không ít thiên phú, nhưng trông thì ngon mà không dùng được. Giới thiệu xong thành viên cấu thành đội trật tự, trận chiến mà Phổ Lôi Nhãn nhắc tới rất nhanh liền xảy ra. “Ngươi chính là đội trưởng đội 7 quân đoàn điều tra được xưng là đệ nhất cao thủ hai quân?” Liễu Hổ thân hình cao lớn, cười nhe răng nhìn Bạch Vụ. Bạch Vụ thoáng nghi hoặc nhìn thoáng qua Ngũ Cửu. Không ngờ đám người kia không biết sự thay đổi trong nội bộ quân đoàn điều tra...đã coi chính mình là Ngũ Cửu? Vấn đề là Ngũ Cửu cũng không có giải thích? Đây coi như là để lại cho mình một nan đề sao? Ngũ Cửu siết chặt nắm đấm, bộ dáng của y vốn là ai cũng nợ tiền y, cho nên cũng không có ai đọc được tâm tình của y. Bạch Vụ suy nghĩ một chút, nếu như Ngũ Cửu không có ra mặt làm sáng tỏ, vậy mình liền nhận: “Ta là đội trưởng đội 7, nhưng ta không phải là đệ nhất cao thủ hai quân”
“Mặc kệ ngươi là ai, những kẻ cặn bã này đã bị ta đánh bại, hiện tại chúng ta liền luận bàn một chút.” “Đây là nơi hội nghị.” Bạch Vụ phát hiện ra, không có ai ngăn cản Liễu Hổ. Liền ngay cả Tần Tung cùng với Ngũ Cửu cũng không nói chuyện. “Hội nghị cái chim, đám chiến sĩ cấp thấp các ngươi, đều thích nghĩ ra danh hào khoa trương, cái gì mà đệ nhất cao thủ hai quân, theo ta thấy chính là đồ bỏ đi. Người có dám tỷ thí một chút với ta không?” Liễu Hổ rất cuồng vọng, nhưng từ chuyện cao thủ quân đoàn bảo vệ cùng với quân đoàn điều tra đều đã bị thương mà nói, gã đúng là có vốn liếng cuồng vọng. Bạch Vụ gật gật đầu nói: “Vậy ta liền miễn cưỡng đánh với người một chút.” Liễu Hổ còn tưởng rằng Bạch Vụ thấy được kết cục của mấy người kia, sẽ không lựa chọn ứng chiến, sẽ tìm cách trốn tránh. Bạch Vụ bỗng nhiên ứng chiến, thật sự khiến cho y có chút ngoài ý muốn. “Chiến sĩ cấp thấp còn rất có cá tính” Liễu Hổ xoa tay.
Bạch Vụ thì tính toán cục diện. “Ngũ Cửu không ra tay, là vì thân là Phó Đoàn Trưởng, y xuất thủ liền làm cho tính chất trở nên lớn hơn, ngược lại là có thể hiểu được, hơn nữa cũng không có lên tiếng, chắc hẳn là cũng muốn ta cho Liễu Hổ một chút giáo huấn, nếu thật sự liều mạng cùng với Liễu Hổ ở ngoài tháp, ta chưa chắc là đối thủ, nhưng nếu như chỉ là luận bàn, vẫn có cơ hội sửa trị gã.” “Chuỗi sức mạnh của đối phương là cấp bảy sáu đoạn, hơn nữa hẳn là thiên hướng lực lượng, chuỗi sức mạnh giữa chúng ta chênh lệch không lớn, chỉ cần nơi này là ở trong tháp đen, gã có không tuân theo quy củ như thế nào, ra tay cũng tất nhiên có hạn chế. Huống chi đối phương còn có Yến Tự Tại đứng ở bên cạnh, chẳng khác nào là khiến cho Phổ Lôi Nhãn của ta thăng cấp.” Tính toán một phen khả năng thắng bại, Bạch Vụ cười nói: “Quyết đấu ở nơi này, luôn cảm thấy vướng tay vướng chân, tuy nhiên cũng tốt, tránh khỏi việc đả thương người. Dù sao ngươi cũng là chiến sĩ thượng đẳng cao quý, mỏng manh dễ vỡ. Cho nên ta sẽ không dùng thiên phú đối với ngươi, ngươi có thể yên tâm.” Nghe lời này, Lâm Vô Nhu rất vui mừng, vốn dĩ y cho rằng Bạch Vụ sẽ chịu đựng đô con. Bạch Vụ đương nhiên sẽ không chịu đựng, hắn với tư cách là cấp dưới, miệng lại thối, nhiều lắm. chính là Ngũ Cửu ở trước mặt người khác nói một câu: thuộc hạ nói năng lung tung là lỗi của ta, ta
sẽ mang hắn về quản giáo nghiêm minh. Nhìn thần sắc của Ngũ Cửu cùng với Tần Tung lúc này, hắn nhất định phải tìm trở về mặt mũi đã mất của quân đoàn điều tra. Yến Tự Tại có phần nhìn không thấu Bạch Vụ, nhưng y biết chuỗi sức mạnh của Bạch Vụ. Theo y Bạch Vụ đích xác rất mạnh, nhưng cũng tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Liễu Hổ, xuất phát từ kiêu ngạo, Yến Tự Tại cũng nói: “Liễu Hổ, hắn không sử dụng thiên phú, ngươi cũng không được sử dụng thiên phú” Nghe được những lời này của Yến Tự Tại, Bạch Vụ cười nói: “Yến đội, chuyện này không tốt, gã không sử dụng thiên phú làm sao có thể là đối thủ của ta? Chuyện này cũng quá lớn bắt nạt nhỏ“. Bạch Vụ cuồng vọng không giống như là Bạch Vụ, trình độ trào phúng này khiến cho Lâm Vô Nhu cũng đều cảm thấy hắn cần ăn đòn. “Tự tìm chết!” Bị ngôn ngữ khiêu khích phẫn nộ, Liễu Hổ hét lớn một tiếng, chân trái đạp mạnh về phía trước, cả tòa tháp đen thậm chí còn khẽ rung chuyển.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây