Nhưng hiện tại, bởi vì chạm đến đến “việc buôn bán”, nhóm kẻ thống trị còn lại quyết định bắt đầu thanh tẩy, thanh tẩy một khi hoàn thành, thì có nghĩa là chiến lực Tòa Tháp sẽ suy giảm trên phạm vi lớn một lần nữa. 90 năm trước, Tạ Anh Kiệt bởi vì một “Việc buôn bán”, hao phí rất nhiều tinh lực ở trên nghiên cứu trang bị mất chốt nào đó. Thế cho nên sau khi cuộc hội nghị thanh tẩy kia, y không kịp xử lý. Dẫn đến Tòa Tháp mất đi chiến lực. Trong hơn một trăm năm sửa lỗi, nghiên cứu, thậm chí là “việc buôn bán”, khiến cho tác phẩm của Tạ Anh Kiệt, đã đến giai đoạn thử nghiệm. Rất nhanh sẽ được đưa vào sử dụng, vì vậy đối mặt với kế hoạch thanh tẩy một lần nữa, Tạ Anh Kiệt quyết định cố gắng cải biến một chút. Tòa Tháp nếu quả thật có người có thể đi đến khu vực màu đỏ, có thể trở ngại giao dịch của thế
lực ngoài tháp cùng với kẻ thống trị, điều này có nghĩa là nền văn minh nhân loại đã bước sang một cột mốc mới, y quả quyết không có khả năng vào thời điểm này, thanh tẩy chiến lực của nhân loại.
Vì vậy Tạ Anh Kiệt hơi suy nghĩ một chút, bấm cuộc gọi đầu tiên cho nữ kẻ thống trị Vương gia kia. Điện thoại rất nhanh được tiếp nhận. “Vào thời điểm thấy được chữ Tạ, ta vẫn đang băn khoăn không biết có phải mình đã nhìn lầm hay không, thật sự kỳ lạ, một kẻ cuồng nghiên cứu vũ khí như ngươi, lại sẽ có thời gian gọi điện thoại cho ta.” Kẻ thống trị Vương gia, tên của nàng là Vương Giác. Ở trong tám kẻ thống trị, nàng mặc dù là nữ giới, lại có quyền nói chuyện cực cao ở trong kẻ thống trị. Trong trận chiến sinh tồn 72 người năm đó, thủ đoạn của nàng đã khiến cho một đám nam nhân khiếp sợ. “Là vì sự tình hội nghị?” “Đúng vậy.” “Nếu như người có quan điểm khác ở trên hội nghị, vì sao không chọn nói lúc ấy?” “Thực sự không phải là quan điểm khác, chỉ là có một kế hoạch ổn thoả hơn, nhưng lúc ấy ta không
nghĩ tới” Ngữ khí của Tạ Anh Kiệt rất bình ổn. Vương Giác hỏi: “Vì sao lại gọi cho ta?” “Ngươi chỉ là người ta gọi đầu tiên mà thôi, bởi vì cái nhìn của người sẽ tương đối trọng yếu.” “Nghe nói Tạ giáo sư năm đó là người chính trực, nhưng bây giờ xem ra cũng không giống” “700 năm, con người dù sao cũng sẽ thay đổi.” “Nói một chút nghe xem, kế hoạch gì” Tạ Anh Kiệt không có nói trực tiếp, mà là đưa ra một câu hỏi: “Ngươi cảm thấy làm giao dịch cùng với thế lực ngoài tháp, được tính là cả hai cùng có lợi sao?” “Không được tính, chỉ là thay thế một phần đã có bằng một phần khác chưa có.” “Ta cũng hiểu được, mỗi người chúng ta đều đang làm giao dịch cùng với thế lực ngoài tháp. Heo mập Chung gia thích tửu sắc tài vận, biến thái Yến gia thích thí nghiệm cơ thể người, ta thì thích vũ khí.”
Không đợi Tạ Anh Kiệt nói xong, Vương Giác ngược lại là nở nụ cười: “Heo mập? Biến thái? Hiện tại ta đã biết người vì sao gọi cho ta đầu tiên, bởi vì người biết ta chán ghét bọn hắn.” “Ta cũng chán ghét bọn hắn. Trên thực tế, chúng ta không cần phải trực tiếp thanh tẩy chiến lực
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây