Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 467:

Chương Trước Chương Tiếp

Giống như là biết sự nghi hoặc của Bạch Vụ, các lão sư vẫn như cũ là phương thức mỗi người nói vài chữ, chắp vá thành câu trả lời cho Bạch Vụ: “Trường học phát sinh rất nhiều chuyện, chúng ta làm lão sư, vốn dĩ có trách nhiệm không thể tránh khỏi, thừa nhận oán hận của các học sinh, là chuyện phải làm. Dựa vào quy tắc cường đại để bóp méo, không phải là tán thành chân chính.” Bạch Vụ gật gật đầu, biết những những lão văn nhân này đều có tính khí rất cứng rắn. “Nếu như các ngươi đã biết tác dụng của mảnh vỡ tận thế, vì sao không sử dụng mảnh vỡ tận thế để tinh lọc hết thảy.” “Bởi vì những trở ngại của khu vực, nếu như không có chim trong chim hoa tôm cá, hiệu lực của

mảnh vỡ tận thế, cũng chỉ có thể sử dụng ở trong khu vực đơn độc. Mà hoa thuộc về chỗ khu vực của chúng ta, tôm thì thuộc về chỗ khu vực của Giang Y Mễ. Chim ở trong tay hiệu trưởng, tuy nó có thể hủy bỏ hạn chế thông hành, nhưng nếu như không có chim, mảnh vỡ ở khu vực này, là

không thể có hiệu lực tại khu vực kia.” Bạch Vụ đã nghe hiểu. Trường học chia thành nhiều khu vực, ở giữa khu vực vốn không liên thông. Hiệu trưởng mở ra hạn chế thông hành khu vực, khiến cho học sinh toà nhà dạy học, có thể đi đến khu ký túc xá. Những mảnh vỡ ở khu vực toà nhà dạy học, tuy có thể thu hoạch độ hảo cảm, lại chỉ có thể sử dụng tại toà nhà dạy học, không thể sử dụng tại khu ký túc xá. Trừ phi cầm được mảnh vỡ chim. Về phần mảnh vỡ tôm, có thể xua tan các loại quy tắc kỳ quái, mảnh vỡ này thuộc về cấm địa sân trường, cũng chính là địa phương của Giang Y Mễ. Hiện giờ Bạch Vụ phỏng đoán, trên người Giang Y Mễ hẳn là có mảnh vỡ, chỉ là sau khi mảnh vỡ được tạo ra, bị Tỉnh Lục thần không biết quỷ không hay cầm đi. “Mặc kệ Tinh Lục có kế hoạch như thế nào, nhưng ít ra...nếu như ta thật sự cải biến một ít nhân quả ở trong bốt điện thoại, ta cũng coi như là muốn làm gì thì làm.” Truyền thừa mặt nạ, giúp một gia đình đoàn tụ trên du thuyền, hoặc là vượt qua thời không liên



thủ cùng với Cố Hải Lâm, mặc dù lại đến một lần nữa, Bạch Vụ vẫn sẽ lựa chọn như vậy. Hiện giờ hai mảnh vỡ lấy được, cũng gián tiếp đến từ bản thân Tỉnh Lục, Bạch Vụ ngửi được mùi nhân quả, phảng phất như Tỉnh Lục đang có âm mưu gì đó. Nhưng hắn cũng không mâu thuẫn. “Mặt khác, Nhà Tiên Tri để lại cho ngươi một vật, mặc dù có lẽ đồ vật như vậy cũng không phải là giành cho người, nhưng đã 700 năm, ngoại trừ nàng, cũng chỉ có người mới có thể rời khỏi nơi này.” Sợi tơ trắng quấn quanh vật nhỏ nào đó, bỗng nhiên đưa tới trước người Bạch Vụ. Sau khi lời nói của nhóm Ác Đọa rơi xuống, những sợi tơ đó bắt đầu chậm rãi nới lỏng. Bạch Vụ mở to hai mắt, bối rối nhìn vật phẩm này. Đây là một cái chai, rất nhỏ. Giống như là chai thuốc tiêm vậy, chỉ có dung tích vài ml, bên trong chứa chất lỏng màu đen không rõ thành phần. Không cần các lão sư giải thích cái gì, Bạch Vụ đã thông qua chú thích, thấy được hai chữ mấu chốt bên trong miêu tả về chất lỏng này-- Nước giếng. Hai chữ này đủ khiến cho Bạch Vụ, một người vốn luôn bình tĩnh, không thể bình tĩnh được nữa.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)