“Nhưng đây cũng là sự tình rất bất đắc dĩ...bởi vì sự tồn tại của nhân viên bảo vệ cùng với người lồng đèn, các học sinh phải trở lại ký túc xá, phải trải qua chuyện lạ kinh khủng nhất. Bọn họ bởi vì ta mất khống chế, bị tra tấn hàng đêm trong suốt 700 năm ở đó.” Giang Y Mễ rất thống khổ. Không đạt được mong muốn cũng được xác minh trên người nàng. 700 năm trước, sự tình nàng khát vọng nhất, chính là không tạo thành phiền toái, không để cho mình ảnh hưởng đến người khác. Nhưng hôm nay, toàn bộ học sinh và lão sư trong trường, còn có nhân viên công tác, cũng đều bị vận rủi của Giang Y Mễ ảnh hưởng. “Hiệu trưởng muốn khống chế trường học, nhưng họ đã trở thành quần thể yếu nhất toàn trường, đây là điều duy nhất khiến cho ta không cảm thấy áy náy, họ không thể rời khỏi khu vực toà nhà dạy học, một khi rời đi, nhóm học sinh ở khu phía đông liền sẽ không còn tự giết lẫn nhau nữa, mà
là giống như kẻ săn mồi cảm nhận được con mồi vậy.” Đây quả thực là một điều an ủi trong rất nhiều bất hạnh. Điều đám người hiệu trưởng không thể đạt được là, chính là khống chế trường học, bắt cóc học sinh. Nhưng bây giờ bọn hắn không những không thể khống chế trường học, mà còn từ kẻ săn mồi biến thành con mồi. Hiện thực trước đó đã hoàn toàn đảo ngược vì một vụ vận rủi phun trào. Về cơ bản, bí ẩn của toàn bộ ngôi trường đã được cởi bỏ, mấu chốt của quái nhân mặt nạ cũng đã được cởi bỏ, nhưng muốn làm cho mấu chốt của Giang Y Mễ triệt để tiêu tan, phải tinh lọc các khu vực trong trường học. Điều này cũng dính đến một trong những vấn đề mấu chốt nhất. Trường học chia thành nhiều khu vực, có khu vực màu xanh, khu vực màu tím, còn có khu vực màu đỏ. Hiện giờ những khu vực này là có thể vượt qua, nói rõ chí ít có một mảnh vỡ ghép hình tận thế xác định ranh giới, đã từng được sử dụng ở ngôi trường này. “Ngươi có biết về mảnh vỡ ghép hình tận thế không?” Bạch Vụ hỏi.
“Không biết, đó là cái gì?” “Một loại đồ vật có thể làm cho trường học biến trở về bình thường, muốn tiêu trừ đủ loại quy tắc kỳ quái trong trường học, phải dựa vào mảnh vỡ. Trên lý luận mà nói, trong tay ngươi hẳn là có mới đúng...” Giang Y Mễ lắc đầu. Trong nội tâm Bạch Vụ nổi lên nghi hoặc. “Chẳng lẽ vào thời điểm trường học này triệt để trở thành khu vực ngoài tháp, Thủ Hộ Giả được lựa chọn không phải là Giang Y Mễ? Như vậy sẽ là ai?” Giang Y Mễ suy tư một lát, đích xác không nhớ nổi tới bất kỳ đồ vật nào có quan hệ với mảnh vỡ: “Thật sự có loại vật này sao? Ý của ngươi là...mọi thứ trong trường, còn có thể phục hồi lại như cũ?” “Đúng vậy, giới hạn ở giữa khu vực được hủy bỏ, nói rõ có người đã lấy được một mảnh vỡ trong Số đó, mặt khác còn có hai mảnh vỡ rất trọng yếu khác, là tinh lọc quy tắc khu vực, cùng với thu hoạch độ hảo cảm của Ác Đọa, nếu đạt được hai mảnh vỡ này, tuy bọn họ vẫn sẽ lấy dáng dấp Ác Đọa còn sống, nhưng ít ra nơi này sẽ không còn oán niệm cùng với sợ hãi.” Bạch Vụ không có đề cập đến tinh lọc Ác Đọa.
Bởi vì Ác Đọa sau khi bị tinh lọc, sẽ biến thành nhân loại, có lẽ có thể tinh lọc một mình Giang Y Mễ, mang về Tòa Tháp, nhưng những người khác trong trường học thì không được. Số lượng quần thể này quá lớn, nếu không phải bọn họ biến thành Ác Đọa, ở loại địa phương này bọn họ căn bản không thể sống sót. “Mảnh vỡ ghép hình tận thế...sẽ ở nơi nào?” “Trên lý luận mà nói, sẽ ở trong tay Ác Đọa cường đại nhất trong khu vực, nhưng trên người của ngươi không có.” Giang Y Mễ cúi đầu, suy tư một hồi lâu mới nói: “Có thể hay không...có quan hệ với thể chất của ta?” Bạch Vụ sững sờ, đột nhiên có đầu mối. “Đúng vậy, ta ngược lại là đã bỏ qua chi tiết này, trong khu vực này người thật sự là tồn tại cường đại nhất, nhưng bởi vì ngươi không phải là Ác Đọa thuần túy, mà là trạng thái nửa Ác Đọa, dẫn đến ngươi cũng không có cầm được mảnh vỡ tận thế. Trừ ngươi ra, Ác Đọa mạnh nhất sẽ là ai?“. Trường trung học Bách Xuyên là khu vực mà Gia ẩn ghi chép ở bên trong bánh xe Roulette, Bạch Vụ biết Gia ẩn đã từng tới nơi này.
Mà sự biến mất của các rào cản khu vực trong khuôn viên trường có nghĩa là ai đó đã lấy được một trong những mảnh vỡ, Bạch Vụ cũng suy đoán, người này rất có thể là Gia Ấn. Nhưng Gia ẩn chưa hẳn đã thu thập những mảnh vỡ khác. Giang Y Mễ nói: “Trong khu học sinh xấu phía đông, có ba kẻ đầu sỏ, đẳng cấp biến dạng đều rất cao. Trong toà nhà dạy học có một lão sư chủ nhiệm, đẳng cấp biến dạng cũng rất cao, nhưng không đồng nhất với khu đông, muốn đánh bại những học sinh khu đông kia, chúng ta liên thủ sẽ không có vấn đề gì, nhưng ở khu vực toà nhà dạy học...ngươi không thể dùng vũ lực.” “Vậy phải dùng cái gì?” “Ngươi phải tham gia kỳ thi...” Bạch Vụ vui vẻ, việc văn đấu này hắn đã quá quen thuộc. Trừ khi thế giới trong thời kỳ tiền tháp không tuân theo định luật Newton, bằng không hắn thực sự là không sợ bất kỳ bài kiểm tra cấp độ học sinh nào. Đây là sự tự tin tới từ học thần. “Hơn nữa còn có người lồng đèn...ông ta mặc dù là một bộ phận thiện niệm của ta biến thành, nhưng ông ta đã cụ thể hoá, là tồn tại có sinh mệnh. Tại khu ký túc xá, mạnh nhất chính là người
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây