“Con mèo rất đáng yêu, ngươi là chủ của nó sao? Ngươi không có bạn bè sao? Có lẽ ngươi có thể cân nhắc chủ động tâm sự với người khác“. Nhìn đoạn văn trên tờ giấy này, khiến cho nữ nguyền rủa sợ hãi không thôi, nàng khao khát có bạn nhưng lại sợ liên lụy đến người khác Nàng đã không trả lời đoạn văn này. Thế nhưng những suy nghĩ chân thật nhất được viết trên tờ giấy trắng hàng ngày luôn bị mèo đen mang ra ngoài. Mà mỗi lần nó trở về, cũng đều sẽ mang đến tin tức của một người. “Mèo có chút gầy, ta đang ở trong bụi cỏ khu học xá phía tây, cho nó ăn...một ít cá khô, nó rất thích.” “Trong sân bóng rổ dường như có việc lạ...bọn họ nói đêm khuya có thể nghe được thanh âm có người chơi bóng”
“Trong trường học gần đây có rất nhiều người mất tích, hi vọng bọn họ không có việc gì.” “Ngươi hôm nay cái gì cũng không có ghi...nhưng mèo đen vẫn là tới tìm ta.“. Sau hồi âm mỗi ngày của Lâm Dịch Bình, nữ nguyền rủa liền phát hiện ra mèo đen do chính mình nuôi dưỡng, đang không ngừng địa truyền lại những gì mình và đối phương viết. Để tránh cho Lâm Dịch Bình bị vận rủi ảnh hưởng, nữ nguyền rủa quyết định không viết gì cả. Thế nhưng Lâm Dịch Bình không quan tâm, vẫn không ngừng hồi phục. Mèo đen vẫn sẽ mỗi ngày mang tin tức của y về. “Ta trước kia cũng không có bạn bè, bởi vì ta không thể nghe được, về sau dựa vào máy trợ thính
mới nghe được thanh âm xung quanh.” “Đã sắp cuối kỳ, nhưng bạn bè của ta dường như không có ý định rời khỏi nơi này. Chuyện lạ trong trường học càng ngày càng nhiều” “Ngươi có nghe nói không, ngoại vi thành phố dường như có một số sinh vật chưa từng thấy qua.” “Hôm nay mèo đen như thể có chút khổ sở, là bởi vì ngươi không vui sao?” “Nơi này dường như trở thành địa điểm ta và nó bí mật gặp mặt, nó mỗi ngày đều cho ta ở chỗ này” Liên tiếp hơn mười ngày, Lâm Dịch Bình một mực dùng loại phương thức này, đơn phương hồi
phục nữ nguyền rủa. Một ngày chỉ có một tờ giấy, một tờ giấy chỉ có một câu. Cũng không sẽ ghi ít hơn, cũng sẽ không ghi nhiều hơn. cho dù nữ nguyền rủa không hồi phục, nhưng những tờ giấy này vẫn trở thành một trong số ít niềm hạnh phúc của nàng. Chỉ là sau đó không lâu, nàng tỉnh táo lại từ trong loại vui sướng này. Không thể làm tổn thương người này, trong lòng không thể ôm may mắn, chính mình là một con quái vật gieo rắc vận rủi, chỉ có thể bảo vệ họ bằng cách đẩy bọn họ ra xa. Ở dưới giác ngộ như vậy, nữ nguyền rủa viết ra thân phận chân thật của mình ở trên tờ giấy. “Ta là quái vật, quái vật ở trong cấm khu, đừng có hồi phục nữa, cũng đừng nên đụng mèo của ta.” Nàng viết xuống một câu trái lương tâm như vậy, bắt đầu cho rằng thân phận của mình có thể làm cho đối phương sợ hãi, sau đó để cho đoạn tình hữu nghị Vốn cũng chưa có bắt đầu này triệt để biến mất. Nhưng ngày hôm sau, nữ nguyền rủa thấy được một câu khiến cho nàng muốn rơi lệ: “Ta biết, ta đã biết từ ngày thứ hai nhìn thấy mèo đen, thế nhưng không có liên quan, chúng ta là bạn bè nha.”
Hoá ra Lâm Dịch Bình vẫn luôn biết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây