Bạch Vụ đứng ở bên ngoài ký túc xá, thả cảm giác lực ra, phát hiện ra trong toà nhà ký túc xá này, cũng không có bao nhiêu Ác Đọa. Có sáu tòa nhà ký túc xá, mỗi tòa nhà có tám tầng, và mỗi tầng có 22 phòng ký túc xá. Bạch Vụ bước vào mà không gặp bất kỳ sự cản trở nào. “Trên danh sách của Thông Hành Giả đề cập trường học này có một ngàn con Ác Đọa, gần như
mỗi căn phòng ký túc xá đều có một con Ác Đọa. Đây rốt cuộc là loại trường học gì vậy?” Bạch Vụ đã cảm thấy có gì đó không hợp lý. “Dấu hiệu ngày tận thế đến quá mức rõ ràng, nhóm người Lâm Duệ ở Thực Thành cũng là học sinh, nhưng họ cũng đã bắt đầu thành lập một đội nhặt ve chai để tìm kiếm nguồn cung cấp vật tư, mà toàn bộ học sinh đại học Bách Xuyên làm sao có thể ngoan ngoãn tụ tập ở trường học đọc sách?” Tại tòa nhà số 4 của ký túc xá nam, tầng một.
Bạch Vụ bắt đầu điều tra từng căn phòng. [Một căn phòng ký túc xá có hai nam sinh ở.] [Một căn phòng ký túc xá có bốn nam đồng tính ở.] [Một căn phòng ký túc xá có bốn nam độc thân Ở, phòng tiếp theo cũng như thế, như thế, như thế..lượt bỏ đến khi người phát hiện ra manh mối mới thôi.] [Ồ! Ngươi rốt cục cũng phát hiện ra một căn phòng ký túc xá thú vị–– Một căn phòng chơi Bút Tiên cuối cùng dẫn đến bốn học sinh mất tích một cách ly kỳ. Để ta nhắc nhở thời gian cho ngươi, năm 2033.] Chơi Bút Tiên, bốn người đều mất tích? (Bút Tiên: là một trò chơi cổ truyền truyền thống của Mexico dùng để gọi các oan hồn) Bạch Vụ đẩy cửa căn phòng ký túc xá này ra, đây là một căn phòng ký túc xá bốn người bình thường, có một phòng vệ sinh, một phòng giặt đồ, bốn bàn học và bốn chiếc giường cho học sinh. Trên bàn có một tờ giấy và một ngọn nến. “Một ngọn nến đốt một nửa, thứ này có thể được đặt ở đây...cũng thật thái quá, nếu như bốn học sinh mất tích, như vậy cha mẹ của học sinh không có khả năng không đến trường ồn ào, người
trông coi ký túc xá cũng không có khả năng không đến điều tra. Coi như là giữ lại hiện trường phạm tội cũng không đến mức để lại đồ vật linh dị ở chỗ này. Cảm giác như là đang làm bộ dáng. Hay là nói, sau khi bốn người bọn họ mất tích, căn phòng này vẫn một mực bị phong toả?” “Năm 2033, theo như tin tức ta nhận được trước đây, năm này trong thành phố đã xảy ra một số dị thường, nhưng tổng thể còn chưa tới trình độ rất thái quá, tuy rằng phần lớn mọi người náo loạn, nhưng vẫn còn tin tưởng tận thế sẽ chấm dứt“. “Không có gì ngạc nhiên khi có học sinh trong trường vào thời điểm này. Nhưng điều này càng làm cho việc các học sinh biến mất trở nên kỳ lạ hơn.” “Thành phố Bách Xuyên...trước đây những điều kỳ lạ nào đã xảy ra ở thành phố này?” Bạch Vụ nhận thấy, Phổ Lôi Nhãn hình dung đối với các loại biến dạng trong trường học là “chuyện lạ“. Hai chữ này bẩm sinh liền mang theo một loại linh dị cùng với quỷ khí nào đó. Hắn bắt đầu nhìn vào tờ giấy trên bàn tròn. Trên giấy viết bốn chữ: có, không, Sống, chết. Có hai vòng tròn ở phía trên chữ có, và một hình tròn ở phía trên chữ chết. “Họ hỏi ba câu hỏi, câu trả lời được đưa ra bởi 'Bút Tiên' là hai lần có, một câu hỏi khác liên quan đến vấn đề sinh tử, đại khái là hỏi về vấn đề sinh tử của chính họ, câu trả lời được đưa ra bởi 'Bút
Tiên' là, bọn họ sẽ chết.” “Trong trò chơi kiểu này, có khả năng cao là một hoặc hai người giở trò, nhưng chủ yếu là phụ thuộc vào câu hỏi. Ta phải tìm manh mối để tìm ra câu hỏi là gì.” Vì mọi thứ ở đây đều được bảo quản hoàn hảo, Bạch Vụ cũng có lý do để tin rằng có thể có manh mối ẩn giấu trong căn phòng ký túc xá này. Hắn bắt đầu lục tung các hộp và tủ. Những cuốn sách trong tủ sách, những trang kẹp trong sách, bút ký, gối, ván giường, vách tường, thậm chí cả đáy giường. Động tác của Bạch Vụ rất nhẹ, rất có kiên nhẫn, tìm từng chút một, không sót một chỗ nào. Cuối cùng cũng tìm thấy một trang giấy trong chiếc giày tại chiếc giường thứ tư. Tờ
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây