Trường trung học phụ thuộc đại học Bách Xuyên? Bạch Vụ cười khổ, đây không phải là...khu vực màu đỏ Thông Hành Giả nhắc đến sao? Trường học nguy hiểm có hơn một ngàn Ác Đọa. “Bên ngoài có thanh âm bóng rổ, hiện tại tốt hơn hết ta không nên đi ra ngoài. Hiện tại xem ra, khu vực này hẳn là khu vực màu tím, mà sở dĩ ở trong danh sách của Thông Hành Giả, được xếp vào khu vực màu đỏ, có lẽ là bởi vì...ngôi trường học này, kỳ thật được chia thành rất nhiều khu vực?” “Nhưng nếu là như vậy, nhóm Ác Đọa hẳn là không thể vượt qua khu vực mới đúng? Trừ phi...chỗ này đã trải qua sự tinh lọc của một bộ phận mảnh vỡ tận thế?” Ở trong ý thức, Bạch Vụ thấy được rất nhiều màu sắc, hắn rất nhanh suy đoán ra, các khu vực khác nhau của ngôi trường này có thể có mức độ thảm họa khác nhau. Có thể tòa nhà trường học là khu vực màu đỏ, có lẽ ký túc xá học sinh là khu vực màu xanh, và sân chơi là khu vực màu trắng.
Giống như là sở thú lúc trước vậy, sở thú là khu vực màu xanh, nhưng bên ngoài sở thú còn có rạp xiếc, sân chơi bỏ hoang, nhà ma. Nguyên bản mà nói, ở giữa khu vực cùng với khu vực là có giới hạn, nhưng nếu có người lợi dụng mảnh vỡ tận thế, phá vỡ loại giới hạn này thì sao? Đồng thời Bạch Vụ còn nghĩ đến một chuyện khác: “Môn đồ số 7...khá lắm, tuy ta biết người rất thích mê hoặc những người độ tuổi học sinh như Bạch Tiểu Vũ Lợi Á Đan Đức, nhưng mà đi tìm môn đồ Số 7 trong trường học, cũng coi như là dạy hư học sinh.” Chẳng biết tại sao, Bạch Vụ có chút muốn cười. Các môn đồ được đưa vào một khu vực riêng biệt, đều là sinh vật cường đại, Đan Đức, Lợi Á, Tử La, thậm chí là Lý Ti thân là nhân loại. Nhưng chú thích nhắc đến, môn đồ Số 7này, ở trong trường này lăn lộn thành quần thể yếu thế. Đây rốt cuộc là loại trường học gì? “Có chút thú vị, nói tóm lại...trước hết nghĩ biện pháp biết rõ khu vực nào có thể đi, khu vực nào là cấm khu”
Bạch Vụ cẩn thận từng li từng tí đứng dậy. Hiện tại hắn đã là cao thủ chuỗi sức mạnh cấp sáu, chỉ cần không gặp Ác Đọa biến dạng cấp bảy hoặc biến dạng cấp tấm, hơn nữa còn có một ít năng lực dị biến phiền toái, hắn cũng không cần quá mức lo lắng. Nhưng cẩn thận làm tàu vạn năm, nghe tiếng bóng rổ từ ngoài phòng truyền đến, Bạch Vụ mơ hồ cảm giác được chỗ không đúng. Không có tiếng bước chân, nhưng có tiếng rên rỉ đau đớn. Cứ như thể ai đó rơi từ trên cao xuống. Ngay cả âm thanh va chạm, cũng có một loại cảm nhận nặng nề.
Bùm!
Bùm!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây