Chẳng qua sau khi Nguyễn Thanh Vân bị Gia Ấn để mắt tới, Quỷ Thôi Ma Sự Vụ Sở tạm dừng hoạt động kinh doanh tình báo, bản thân Nguyễn Thanh Vân cũng bắt đầu giúp đỡ Ngũ Cửu xử lý một ít sự tình. Nàng cùng với Diệp Vị Minh Vốn dĩ có năng lực không tầm thường. Trước kia Ngũ Cửu cảm thấy sự tình có thể một người lo liệu, không chịu để cho người khác hỗ trợ. Hiện tại trở thành Phó Đoàn Trưởng, y liền nhất định phải học được cách phân phát xuống dưới một ít sự tình, bằng không y sẽ mệt chết. Vì vậy, nó cũng được tính là thực hiện một phép cộng đồng thời thực hiện một phép trừ. Đây cũng có thể coi là gián tiếp tuyển mộ Quỷ Thôi Ma Sự Vụ Sở. Ngũ Cửu vẫn rất muốn đi ra ngoài tháp điều tra, tăng thực lực lên, thăm dò lịch sử. Cho dù đã thăng cấp thành đội trưởng, cũng thường xuyên đi khu vực màu trắng chấp hành nhiệm vụ. Y hoàn toàn không để ý cái nhìn của người khác, trong lịch sử cũng từng có một vị Phó Đoàn
Trường tương tự, bị đánh giá vì mưu cầu danh lợi ra ngoài tháp không làm việc đàng hoàng. Ngũ Cửu đưa mắt nhìn về hướng Thương Tiểu Ất. Thương Tiểu Ất gãi gãi đầu, có phần ngượng ngùng nói: “Tuy bởi vì lần thăm dò trước, ta lấy được thiên phú có thể áp chế cuồng tính khi nhìn thấy Ác Đọa...nhưng còn chưa đủ, ta thậm chí còn không thông minh bằng Vô Nhu Ca...ta nhỏ tuổi
nhất, thấy thế nào ta cũng không có năng khiếu làm đội trưởng, vẫn là để Sương tỷ làm đi“. Lâm Vô Nhu rất muốn hỏi một chút, cái gì gọi là còn không thông minh bằng Vô Nhu Ca? Thế giới này đến cùng làm sao vậy? Còn có thể tốt đẹp nữa không? Doãn Sương quyết đoán ném ra một vấn đề: “Vì sao không thể là Bạch Vụ?” Mọi người sửng sốt vài giây. “Tên tiểu tử này...là rất không tệ, ta thừa nhận hắn ưu tú giống như ta, nhưng hắn chỉ mới đến chưa đầy hai tháng...nếu như tính toán kỹ lưỡng, dường như chỉ mới có 40 ngày, người bên dưới chưa hẳn đã tin phục. Mặc dù ta cũng nghĩ hắn rất phù hợp. Dù sao ta và hắn luôn là không mưu mà hợp.” Lâm Vô Nhu đáp lại. Lần này Bạch Vụ là thực sự bị trúng đạn khi đang nằm. Chẳng qua tiếp nhận gánh hát của Ngũ Cửu, ngược lại cũng không phải là chuyện xấu.
Ngũ Cửu không nói gì, Doãn Sương thì tiếp tục nói: “Bạch Vụ không có vấn đề, ta ủng hộ Bạch Vụ. Hành động lần này, còn có hành động trước kia, cũng có thể nhìn ra năng lực của hắn không phải là chúng ta có thể so sánh. Tỉ mỉ suy nghĩ một chút, nếu như không có Bạch Vụ, người cho rằng chúng ta phải mất bao lâu mới có thể trở về từ khu vực màu đỏ? Cùng với ở trong những khu vực thăm dò với Bạch Vụ trước kia, có lần nào mà không phải là hắn làm ra tác dụng trọng yếu nhất?” Bạch Vụ ngược lại là không nghĩ tới, Doãn Sương ngày bình thường ít nói và trầm lặng, lại đánh giá cao mình như vậy. Ngũ Cửu vẫn là không nói lời nào, y nhìn về hướng Vương Thế cùng Thương Tiểu Ất. Vương Thế nói: “Ta dù sao cũng không có ý kiến, làm đội trưởng là công việc của những người thông minh, ta cùng với Vô Nhu sao cũng được” “Con mẹ nó chứ? Ai sao cũng được với ngươi! Ta không làm!” Lâm Vô Nhu nhìn hằm hằm Vương Thế. Thương Tiểu Ất nói: “Thế nhưng Bạch Vụ...mọi người sẽ chấp nhận hắn sao?” Doãn Sương tiếp tục ủng hộ Bạch Vụ: “Có cần một đám người không dám ra khỏi tháp đồng ý không? Các ngươi hãy suy nghĩ một chút thực lực của Bạch Vụ khi vừa mới gia nhập quân đoàn điều tra, hiện tại hắn đã vượt qua các ngươi, Bạch Vụ có tiềm năng giống như đội trưởng. Thậm chí
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây