Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 402:

Chương Trước Chương Tiếp

1196 chū Thấy Bạch Vụ không có trả lời, Doãn Sương rất thức thời thay đổi một câu hỏi: “Nếu các sự kiện trong bốt điện thoại là có thật, ngươi có mong đợi người nào gọi không?” “Đây là một câu hỏi hay” Xuyên việt đến trên người tiểu ăn mày Tòa Tháp không bao lâu, nhưng Bạch Vụ đã cảm giác được chính mình đã trải qua rất nhiều sự tình. Nếu như có thể chọn cuộc gọi của ai đó để xua tan chấp niệm của họ, muốn chọn ai nhất? Tiếng điện thoại rất xa, còn nhiều thời gian để đi đến bốt điện thoại tiếp theo, hắn nghiêm túc nghĩ về câu hỏi này: “Nếu không cân nhắc năng lực của mình có thể làm được hay không, ta muốn nhận được rất nhiều cuộc gọi. Mặc dù nơi này không thể thay đổi quá khứ lịch sử, nhưng ít ra có thể làm cho ta tự an ủi mình, ở trong một thế giới khác, bọn họ sẽ không có kết cục giống như trước.” Doãn Sương không nói gì, rất nghiêm túc nghe. Vào giờ khắc này ngữ khí của Bạch Vụ tuy vẫn giống như bình thường, nhưng lại có một sự ấm áp

mà có lẽ hắn cũng không nhận ra. “Ta muốn nhận được cuộc gọi từ Đào giáo sư, nói cho ông ta biết chúa cứu thế là tồn tại, nói cho ông ta biết, lão Tạ - bằng hữu duy nhất của ông ta đi vào trong Toà Tháp, đang nghĩ biện pháp dò xét nguồn gốc tận thế từ một góc độ khác“. Đào giáo sư là ai? lão Ta là ai? Giữa bọn họ phát sinh chuyện xưa gì? Doãn Sương cũng không rõ ràng, chỉ là cảm thấy có một sự tiếc nuối hiếm thấy trong giọng điệu của Bạch Vụ. “Tốt nhất là có thể vào trước khi một nữ nhân nào đó bị một nam nhân cặn bã nào đó tổn thương, nhận điện thoại của nữ nhân kia, để cho nàng dùng thân thể nhân loại sống sót, để cho nàng lựa chọn liếm chó có thể không bác học nhưng có một trái tim chân thành. Tuy bởi như vậy, ta ở trong thế giới hiện thực, sẽ ít đi một bằng hữu. Nhưng vị bằng hữu kia sẽ không khuyết thiếu tâm tình như ta.” Doãn Sương vẫn nghe không hiểu, nàng rất ngạc nhiên, Bạch Vụ ra ngoài tháp đã trải qua bao nhiều sự tình? Rõ ràng người này...hai tháng trước vẫn là lần đầu tiên ra ngoài tháp. “Ừm, những chuyện này không có ưu tiên, ta còn muốn nhận điện thoại của một kẻ đần họ Lưu, ta sẽ khuyên y mang theo chó của mình, rời xa sở thú, một người một chó nhặt ve chai ở trong tận thế cũng được, nhân tâm hiểm ác, chó chính là bằng hữu tốt nhất của y. Thuận tiện nói một chút,



ánh mắt chọn bạn gái của hắn là kém nhất ta từng thấy, có thể so sánh với ánh mắt nữ nhân phía trên chọn nam nhân.” “Ngoài ra nếu có thể để cho tiểu nha đầu nào đó, nhìn thấy bà ngoại của nàng, chải đầu cho nàng là tốt rồi, chẳng qua thật sự muốn trở lại quá khứ, việc muốn làm khẳng định không chỉ những chuyện này, nhưng bởi như vậy, ở trong vũ trụ song song kia, ta ở trong quặng mỏ cũng không có đùi để ôm” Nghĩ đến thảm kịch của nhiều người tốt, Bạch Vụ lẩm bẩm nói: “Nhân sinh có rất nhiều tiếc nuối, chính chúng ta còn không xử lý được, tiếc nuối của người khác, cũng chỉ có thể nghe trong những câu chuyện.” Đối với hoạt động xã giao của Bạch Vụ ở trong Tòa Tháp, Doãn Sương dù sao vẫn tương đối rõ ràng. Bởi vì đội trưởng vô cùng chú ý đối với Bạch Vụ, có thể nói căn bản là biến toàn bộ những người lại lịch không rõ bên người Bạch Vụ thành người của chính mình. Lưu Chanh Tử biến thành thành viên điều tra của quân đoàn điều tra, liền ngay cả Diệp Vị Minh cũng bị an bài vào tổ thẩm vấn. Lại có Bạch Tiểu Vũ cùng với Tần Lâm Bạch Vụ xem trong lúc trước, phàm là đội trưởng cảm thấy gần cùng với Bạch Vụ, toàn bộ đều để cho bọn họ gia nhập quân đoàn điều tra.

Cho nên nàng tin chắc rằng, những người mà Bạch Vụ nhắc đến vừa rồi, hẳn là cũng không phải ở trong Toà Tháp. Nghĩ đến chỗ này, nàng ý thức được chênh lệch to lớn giữa mình và Bạch Vụ trên phương diện phân tích. Chính mình nhiều lắm là có thể cho ra một ít đề nghị, nhưng Bạch Vụ thì không giống, kịch bản của hắn có vẻ kỹ càng hơn những người khác, kỹ càng đến mức mỗi lần ra ngoài tháp, hắn phảng phất như cũng có thể điều tra nguyên nhân và hậu quả của các sự kiện trong khu vực. Nàng cho đến nay cũng không biết, Bạch Vụ cùng với đội trưởng là như thế nào đi ra khỏi cổng trang viên, vì sao người những nhà khác, đến nay vẫn còn bị vây khốn ở trong trang viên. Có lẽ lần lượt điều tra, đối với mọi người mà nói chỉ là điều tra, nhưng đối với Bạch Vụ mà nói, đó hoàn toàn là một câu chuyện xuyên suốt bảy trăm năm trước? Bạch Vụ nhìn Doãn Sương rơi vào suy nghĩ, nói: “Nếu như ngươi có phiền toái gì, cũng có thể nói cho ta một chút. Chúng ta cũng coi như trao đổi một số bí mật” Doãn Sương chậm rãi lắc đầu: “Ngươi là người có thể tin được.” Có thể tin được, nhưng không có lựa chọn nói, Bạch Vụ biết ý tứ của Doãn Sương, hắn gật gật đầu


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)