Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 401:

Chương Trước Chương Tiếp

Bạch Vụ trước tiên liền kiểm tra balo của mình một chút. Ừ, mặt nạ, vé tàu còn có đao, toàn bộ đều còn nguyên vẹn. Bởi vì trước đó Phổ Lôi Nhãn liền đề cập tới, ở trong cảnh tượng bốt điện thoại, sử dụng các loại vật phẩm cũng sẽ không tạo thành hao tổn chân chính, trở lại thế giới ngoài bốt điện thoại, hết thảy cũng sẽ trở lại như cũ. Cho nên đây cũng là nguyên nhân Bạch Vụ cảm thấy lời kết thúc của ánh mắt rất mơ hồ, tuy nhìn như là chính mình đã cải biến một ít sự tình. Nhưng nếu như vật phẩm của chính mình không có biến mất, lại làm sao có thể thật sự sẽ cải biến lịch sử? Nghĩ như thế, Bạch Vụ liền cảm thấy Phổ Lôi Nhãn đang cố làm ra vẻ huyền bí. Hắn băn khoăn khá nhiều, hắn luôn muốn tìm ra logic cho những điều nhất định xảy ra trước khi đưa ra kết luận. Nhưng thế giới bên ngoài tháp...Vốn là một thế giới phi logic. Bốt điện thoại xung quanh rơi vào yên lặng một lần nữa.

Bạch Vụ nhìn thời gian, đầy đủ cho mình và Doãn Sương đi một đoạn khoảng cách rất dài. Hai người ở trong thời gian tiếp theo, chính là vừa đi vừa nói, bước đi rất nhanh và nói rất chậm. Bất tri bất giác, Bạch Vụ liền từ vị trí cuộc điện thoại đầu tiên, đi đến cuối tầm mắt trước đó của mình. Nhưng thông qua Cường Hóa Thị Giác, vẫn như trước không thấy được phía cuối đường. Chỉ là Bạch Vụ phát hiện ra đường không còn là thẳng tắp tuyệt đối, con đường tràn đầy bốt điện thoại có độ cong nhất định. Vì vậy theo bản năng, trong đầu Bạch Vụ liền xuất hiện một cái vòng tròn to lớn, như thể cuối cùng con đường này sẽ trước sau như một, tạo thành một vòng khép kín. Phương xa rốt cục lại có tiếng điện thoại mông lung vang lên. Doãn Sương nói: “Ta làm sao lại cảm thấy con đường này không thể đi đến cuối, chúng ta đi lâu như vậy, lại chẳng thể nhìn thấy điểm cuối, so với khu vực sòng bạc, bệnh viện và trang viên được thăm dò trước đây, khu vực này dường như lớn hơn nhiều.” “Cũng không phải, kỳ thật từ bố cục xây dựng mà nói, con đường bốt điện thoại này sẽ làm cho người ta tiềm thức không để ý đến cảnh vật xung quanh, cho nên khu vực này nghiêm chỉnh mà

nói, là một con đường, con đường đích xác rất dài, nhưng nếu như nhìn toàn cảnh, khu vực này cũng sẽ không quá lớn” Doãn Sương nhìn nhìn, phát giác ra đúng là như vậy. Các kiến trúc hai bên giống như những thành phố bị bỏ hoang từ lâu, mà bốt điện thoại và con đường, thì có phong cách hoàn toàn bất đồng so với thành phố bỏ hoang. “Chẳng lẽ những bốt điện thoại này, là những người có chấp niệm đó biến thành sao?” “Rất khó nói, có lẽ là một ít sinh vật cực kỳ cường đại làm ra, mặc dù chỉ là để cho chúng ta trở lại cảnh tượng quá khứ xóa bỏ chấp niệm, nhưng có thể biết chuyện đã qua như vậy, liền rất không đơn giản. Chỗ này ít nhất dính đến một ít quy tắc thời không bóp méo”

Bạch Vụ cũng đang suy nghĩ, bốt điện thoại rốt cuộc là ai kiến tạo. Đáp án này khẳng định thảo luận cùng với Doãn Sương là sẽ không ra, chỉ có thể thông qua nghe

điện thoại, cùng với đi đến phía cuối đường. Hắn kỳ thật có một chút ý nghĩ, nhưng còn cần kiểm chứng. Trong nội tâm, Bạch Vụ không có nghiêng về những bốt điện thoại này là chấp niệm của những người Lâm Duệ, Văn Hạo, Cố Hải Lâm hình thành.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)