Trầm mặc thật lâu, Cố Hải Lâm bỗng nhiên phát ra tiếng cười sảng khoái: “Ha ha ha...ha ha ha ha ha ha...” Y không cười bao lâu, nhìn hài cốt đầy đất, lại lộ ra vẻ mặt tiếc nuối: “Nếu như người tới từ tương lại, có thể nói cho ta biết trong lịch sử ngày hôm nay, chúng ta đều chết ở nơi này sao?” Ra ngoài ý định, Bạch Vụ không có phủ nhận, hắn chỉ là biểu tình trở nên nghiêm túc. Chủ đề cuối cùng đã thay đổi từ giả đẹp thành thật tàn nhẫn. “Trong lịch sử hôm nay, người đã chết, chết ở trong miệng Cửu Đầu Xà, quân đoàn điều tra cùng với quân đoàn bảo vệ lần đầu tiên liên thủ, Tòa Tháp lần đầu tiên xuất chinh khu vực màu đỏ, bởi vì âm mưu của kẻ thống trị, chấm dứt ở dưới thảm bại. Các ngươi sẽ chết ở chỗ này, vào thời điểm các ngươi chết đi, mang theo ghê tởm đối với Tòa Tháp, thấp thỏm đối với tương lai. Không có một chiến sĩ nào nhắm mắt, mỗi người đều mang theo phẫn hận cùng với không cam lòng thật lớn chết
đi.”
Đây mới thực sự là hiện thực, đây cũng là tương lai Cố Hải Lâm đã tiếp nhận ban đầu. Vào thời điểm y cưỡi chiến mã màu đen, khởi xướng công kích, y đã thấy được kết cục như vậy. “Ta là người thô kệch, ta không hiểu nhiều về những đồ vật mơ hồ như quy tắc thời gian không gian, nhưng ta đại khái vẫn có thể đoán được...nếu như ta đã chết, ta đoán sự xuất hiện của người cũng sẽ không thay đổi được những điều này.” Bạch Vụ nhẹ nhàng thở dài: “Đúng vậy, ta cũng chỉ là cảm nhận được chấp niệm của ngươi, thông qua khu vực nào đó có quy tắc thời không đặc thù đến nơi này, chứng kiến âm mưu xấu xa nhất cùng với chiến dịch thảm thiết nhất trong lịch sử Tòa Tháp” “Chỉ là ta không thể mang theo người cho người nhìn thấy tương lai như vậy, bởi vì chúng ta không ở trong cùng một thời không, ta cũng có thể cho ngươi hy vọng sinh tồn, nhưng lịch sử sẽ không thay đổi! Ở loại địa phương ngoài tháp này, các ngươi không sống được mấy ngày, cuối cùng vẫn không thoát được cái chết.” “Chỗ tránh nạn vẫn còn ở rất xa, xa đến mức mà nhân loại cần tiếp tục phát triển trong nhiều thập kỷ trước khi có thể nhìn thấy tung tích của nó” “Đây không phải là thứ ngươi có thể tìm thấy bây giờ và ta không thể thuyết phục bản thân lừa dối người và cho ngươi hy vọng phi thực tế, điều ta có thể làm được, cũng chỉ là thông qua phương
thức đặc thù, tiến vào trong một khu vực đã phát sinh 90 năm, báo cho ngươi đáp án về vấn đề kia.” Nhân loại sẽ có một ngày đi ra ngoài Tòa Tháp sao? Vì tìm tòi nghiên cứu vấn đề này, đám người Cố Hải Lâm, hoặc nói là vô số người Tòa Tháp hơn sáu trăm năm qua, đều đã bỏ ra giá lớn trầm trọng. Nhưng bọn họ vẫn luôn không đạt được đáp án. Hiện tại Bạch Vụ tin chắc rằng, chấp niệm của Cố Hải Lâm...chính là đáp án của vấn đề này. “Tòa Tháp sẽ không giam cầm nhân loại cả đời, tử vong của các ngươi không phải là không có chút ý nghĩa nào. Mọi thứ ngươi khát vọng sẽ được hiện thực hóa trong chỗ tránh nạn sau 90 năm. Cho nên...Cố đoàn, hãy yên nghỉ.” Thế giới xung quanh hắn đã bắt đầu từ từ thay đổi, và cảnh vật xa xăm dường như cũng bắt đầu tiêu tan.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây