Trường mâu thép ra sức đâm vào trong đôi mắt Cửu Đầu Xà, toàn bộ hành động được thực hiện trong một lần, từ tấn công đến ám sát, như thể chỉ trong nháy mắt! “Thật mạnh.” Đây là thực lực của người nhanh nhất Tòa Tháp90 năm trước, Bạch Vụ nhìn một màn này, không tự chủ so sánh người này với đội trưởng. Nhưng kế tiếp, sự tình khiến cho hắn kinh ngạc phát sinh. Trường mâu thép của Cố Hải Lâm, hoàn toàn không thể xuyên qua lớp da cứng của Cửu Đầu Xà. Động tác của y như thể chọc giận con quái vật có tâm tính trêu đùa này. Lôi phạt kinh khủng giáng xuống từ trên trời, đại địa bắt đầu hiện ra dung nham rạn nứt như kinh mạch. Từng đạo lôi đình hủy diệt rơi xuống, tốc độ tử vong của liên minh nhân loại cũng rút ngắn lại vào lúc này.
Cố Hải Lâm quay đầu lại theo bản năng, liền thấy được đội trưởng đội 7quân đoàn điều tra...bị lôi phạt màu vàng đánh trúng chính diện. Lập tức vị đội trưởng lao lên phía trước này ngã xuống dung nham trên mặt đất, thi thể nhanh chóng bị thiêu đốt... Đội trưởng đội 7 quân đoàn điều tra bỏ mình. Ngay sau đó từng vị đội trưởng cũng lần lượt chết đi. Đội trưởng đội 12 quân đoàn điều tra bỏ mình. Đội trưởng đội 4 quân đoàn điều tra bỏ mình. Đội trưởng đội 1 quân đoàn điều tra bỏ mình. Cửu Đầu Xà nổi giận đã thể hiện sức mạnh khiến tất cả mọi người phải tuyệt vọng, dù là như thế, những người đội trưởng này...vẫn đang lần lượt lao lên nghênh đón cái chết. Giống như những chiến sĩ đã chết trước đó. Cố Hải Lâm hốc mắt đỏ bừng, trong miệng mắng chửi những lời nói khó nghe, nam nhân cương nghị chảy lệ nóng, không ngừng đầm mũi thương đã cong vào Cửu Đầu Xà. Rõ ràng thậm chí thắng cũng không có ai chứng kiến. Rõ ràng mục đích ban đầu của tất cả những
điều này là để họ chết, và thậm chí họ biết rằng không thể chiến thắng được chút nào. Những nhóm người này vẫn chọn chịu chết, bọn họ hoàn thành một loại chuyển biến, từ tìm kiếm đáp án cho cao tầng, biến thành tìm kiếm đáp án cho chính mình. Nhân loại thật sự có thể đi ra khỏi Tòa Tháp sao? Cái giá của việc nhận được đáp án là quá nặng. Nhìn vô số tướng sĩ chết đi, Cố Hải Lâm phát ra tiếng kêu rên tuyệt vọng tan vỡ. Thứ mà mũi thường xuyên qua không còn là đầu của Cửu Đầu Xà, mà là bức tường giam giữ tự do mà mọi người muốn vượt qua nhưng không dám vượt qua hơn sáu trăm năm. Bức tường này quá dày, trong một khắc cuối cùng của cuộc đời, Cố Hải Lâm dùng hết toàn lực không ngừng đâm về phía bức tường này, lại thủy chung không thể để lại trên bức tường một vết hằn. Tiếng hò hét cực kỳ bi ai trên chiến trường, khiến cho Bạch Vụ rốt cuộc cũng hiểu rõ chấp niệm của Cố Hải Lâm là cái gì. “Không thể là Ác Đọa. Muốn đánh bại con quái vật này, ta phải dùng thân phận nhân loại, ta không thể đại biểu cho Tòa Tháp tới cứu viện bọn họ, bọn họ khao khát không phải là cứu viện đến từ Tòa Tháp...mà là một trận doanh khác”
Đợt công kích thứ ba khởi xướng. Toàn bộ thành viên chữa bệnh và phụ trợ cũng bắt đầu lao vào chỗ chết. Bạch Vụ thì đứng ở sau cùng đám người. Hắn không có bất kỳ tâm tình buồn bã hay tức giận hay tuyệt vọng nào, hắn chỉ là rất bình tĩnh đi về hướng Cửu Đầu Xà. Đợt công kích cuối cùng, sẽ là dấu chấm hết cho trận chiến bi thảm này, bởi vì nguyên nhân bốt điện thoại, Bạch Vụ đã trở thành người chứng kiến duy nhất. Không giống như thành viên chữa bệnh và phụ trợ khác, hắn không có bất kỳ thủ đoạn phụ trợ cùng với thủ đoạn trị liệu nào-- Hắn chỉ có một thanh đao.
Coi như là đối chiến với thần tài sòng bạc, hắn cũng không nỡ dùng thanh đao này, cho dù thanh đao này chỉ là vật phẩm phỏng chế. Nhưng tình cảnh này cho dù không phải là hư ảo, cho dù sau khi sử dụng thanh đạo này không thể khôi phục lại được, Bạch Vụ cũng không do dự chút nào rút thanh đao này ra-- Nguyên Tội. Khuôn mặt cương nghị của Cố Hải Lâm hiện ra vẻ mỏi mệt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây