Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 378: Học vẽ

Chương Trước Chương Tiếp

Lưu Chanh Tử nhìn tiểu cô nương nhìn chằm chằm Bạch Vụ, nhất thời cảm giác được chính mình có chút dư thừa, đồng thời cũng cảm thấy lo lắng cho tiểu cô nương không biết tìm chủ đề nói chuyện này. May mà lần này Bạch Vụ đến có chuẩn bị. “Ta tới học vẽ tranh” “Ngươi? Vẽ tranh?” Lưu Chanh Tử mở to hai mắt. Bạch Vụ nói: “Số lần có thể sử dụng máy ảnh quá ít, không thể chụp được nhiều cảnh ngoài tháp. Nếu ta có thể có kỹ năng vẽ tranh như Yến Cửu, có lẽ về sau có thể mang cho các người rất nhiều cảnh bên ngoài tháp.” Mang cảnh ngoài tháp về là một phương diện, chủ yếu là Bạch Vụ cần một ít đồ vật tương tự như tranh vẽ để làm ghi chép. Thiết bị điện tử trong Toà Tháp là không thể sử dụng ở ngoài tháp, chỉ có vật phẩm Ký Linh là có

thế, những suy nghĩ một chút nồi của chính mình, hiện giờ trình tự thiên phú cũng đều đã có một loạt, vật phẩm Ký Linh lại vẫn là ít như vậy, loại sự tình này hắn không thể trông cậy vào. Cũng chỉ có thể học vẽ tranh cùng với Yến Cửu. Hắn tin chắc rằng vẽ một ít cảnh tượng ngoài tháp, thậm chí vẽ cảnh tượng trong tháp, về sau sẽ đưa đến một ít tác dụng không tưởng được. Bởi vì không giống như chụp ảnh, tranh vẽ có thể gia tăng rất nhiều nguyên tố chủ quan của cá nhân. Vào lúc một người làm sự tình chính mình am hiểu nhất, luôn cực kỳ có mị lực cùng với lực lượng, nhưng đối mặt với yêu cầu của Bạch Vụ, Yến Cửu vẫn còn có chút khẩn trương bất an: “Ta...ta có thể dạy cho ngươi sao?” Bạch Vụ chăm chú suy tư vấn đề này một chút, sau đó rất khiêm tốn hồi đáp: “Trước mắt mà nói, ngươi là họa sĩ ưu tú nhất ta từng gặp, mà nếu tương lai người còn có thêm đệ tử, những đệ tử kia 99% là không thể nào càng thông minh hơn so với ta. Cho nên khả năng ngươi không thể dạy ta là rất thấp.” “A, tốt.”

“Vậy thì ta cũng muốn học! Chẳng qua ta sẽ học lúc Bạch Vụ không có ở đây.” Lưu Chanh Tử bỗng nhiên lên tiếng. “Vì sao?” Yến Cửu không hiểu nhiều. Được làm điều mình thích với người mình thích có lẽ là khoảng thời gian hạnh phúc nhất, ngoại trừ ăn cơm ngủ ngẩn người làm việc cùng với các loại thời gian vô nghĩa hoặc là không vui, sẽ phát hiện ra loại cơ hội này kỳ thật thật rất ít. Nhưng lúc một người khổ sở tuyệt vọng, cũng chỉ có những hồi ức thưa thớt đó sẽ như ánh mặt trời ấm áp. Lưu Chanh Tử rất thức thời không có làm bóng đèn, ánh sáng mà nàng mang đến cho Yến Cửu, chỉ là đom đóm, cũng không biện pháp so với Bạch Vụ. Ba ngày kế tiếp, xem như ba ngày vui vẻ nhất của Yến Cửu. Sáng tạo rất thú vị, nhưng học cách sáng tạo là một điều rất nhàm chán. Càng là sự tình không thú vị, Bạch Vụ càng muốn hoàn thành nó thật sớm, gọn gàng xong việc, tuyệt đối không kéo thời gian dài. Biểu hiện của hắn trong ba ngày này rất xuất sắc, khiến cho Lưu Chanh Tử cùng với Yến Cửu đều

có một loại ảo giác, hắn nhất định rất thích học vẽ tranh. Vì vậy Yến Cửu cũng cảm thấy vui vẻ, tuy trong tâm tình của nàng, vui vẻ chính là không khổ sở. Trong thời gian ba ngày, Bạch Vụ đại khái đã hoàn thành tiêu chuẩn từ trình độ sơ cấp đến thành thạo, cách đại sư còn xa, khoảng cách so với trình độ của Yến Cửu vẫn là có chênh lệch tương đối

lón.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)