Bạch Vụ vẫn nở nụ cười làm cho người ta thoải mái, tiếp tục nói: “Chỉ là nếu như tử vong là sợ hãi nhất, như vậy thế giới này, làm sao lại có câu nói sống không bằng chết? Có lẽ thân thể của phu nhân có thể ngăn cản một ít tổn thương, nhưng ta tin tưởng, dây thần kinh của chúng ta đều nhạy cảm và mỏng manh như nhau, chúng ta chỉ là tăng cường sự bền bỉ của cơ thể, nhưng cảm giác đau đớn là tuyệt đối. Kế tiếp, chúng ta hãy kiểm chứng một chút.” Một châm đâm vào trán Ly Ti. Một ít chất lỏng màu đỏ chảy ra từ trán của Lý Ti, khuôn mặt xinh đẹp của nàng giống như một mảnh đất khô héo, mà mảnh đất này đột nhiên có thêm một cái giếng. Nước giếng trào ra từ trong lòng đất, màu đỏ tươi đẹp đẽ chảy ra, bởi vì mặt người nhấp nhô, bởi vì người giãy dụa và hô hấp mà biến hóa, phảng phất như sông lớn phân luồng, tỏa ra nhiều nhánh. Nó giống như màu sơn đỏ của người họa sĩ đổ lên giấy vẽ, có một loại mỹ cảm mất trật tự. Châm này phảng phất như đâm vào đầu dây thần kinh, biểu tình của Bạch Vụ mang theo thưởng
thức và khích lệ: “Không sao đâu, ngươi có thể hét lên.” Lý Ti không thể tưởng tượng, một cây chậm lại có thể khiến cho chính mình thống khổ như vậy. Nó giống như là một cái móc đến từ minh giới, móc một phần linh hồn của nàng, rồi xé toạc nó một cách thô bạo. Đây chỉ là châm thứ nhất, còn có châm thứ hai, châm thứ ba, chấm thứ tư... Động tác của Bạch Vụ rất nhẹ nhàng, vào thời điểm Ly Ti muốn giãy dụa kịch liệt, hắn nhẹ nhàng nói: “Giãy dụa có thể khuếch tán loại thống khổ này, tuy ta trói ngươi, ngươi cũng không giãy dụa được, nhưng người có thể gào thét, như vậy có lẽ sẽ dễ chịu hơn một chút.” “Chẳng qua gào thét, thì nướu và lưỡi của người sẽ bị lộ ra ngoài, đây cũng là vị trí rất mẫn cảm.” Cả người Lỵ Ti co rút, run rẩy. Ở dưới tác dụng của thuốc giãn cơ, nàng rất khó làm ra phản kháng hữu hiệu, nhưng bản thân của sự phản kháng cũng không có ý nghĩa. Bạch Vụ còn mạnh hơn nàng. Vấn Thư và Tiết Từ Xa ở trong phòng quan sát phía xa không nhìn được, Bạch Vụ quả thật là Ác Ma phụ thể.
Chẳng biết tại sao, Bạch Vụ mặt mũi hiền lành, vào thời điểm làm những chuyện này, có lẽ là bởi vì cảm giác tương phản, ngược lại càng làm cho người ta cảm thấy khiếp sợ. Điền Tuần nhíu mày: “Tiểu tử này mới mười chín tuổi, học ở đâu ra năng lực biến thái như vậy? Đây quả thực là...ma quỷ“. Tiếng kêu của Lý Ti càng ngày càng thê lương. Bởi vì Bạch Vụ châm vào trong tai nàng. “Ngươi sẽ phát hiện ra, trị liệu do chuỗi sức mạnh mang đến, có lẽ không phải là một chuyện tốt, bởi vì quá trình trị liệu có đôi khi càng làm cho người ta khó chịu hơn so với quá trình hư hao.” “Đáng được ăn mừng chính là, trí nhớ của ta coi như không tệ, nhận thức huyệt coi như chuẩn, thống khổ mà ta mang đến sẽ hơn xa thống khổ máu thịt tự lành, khiến cho ngươi không rảnh chú
ý đến một loại đau đớn khác.” “Ừm, kế tiếp là chỗ nào đây? Tay đứt ruột xót, tay của phu nhân rất đẹp” Vân Thư nhanh chóng tắt máy giám thị, nàng cảm giác nhìn nữa sẽ có bóng ma tâm lý. Tiết Từ cũng bị Bạch Vụ hôm nay làm cho rung động, Cỗ tà tính phong đạm vẫn khinh này, khiến cho y cảm thấy lạnh sống lưng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây