Khi ta đưa ra phỏng đoán này, tất cả các đồng nghiệp đều kinh ngạc nhìn ta... Vào thời khắc đó ta tin chắc rằng, chúng ta rốt cuộc cũng đã tìm được phương hướng! Thậm chí ngay cả vấn đề vật tư làm gây khó khăn cho chúng ta, cũng đã được giải quyết! Thành phố trở nên hỗn loạn và đổ nát, mọi người chống cự Ác Đọa, tranh đoạt tài nguyên. Nhưng điều làm cho ta kinh ngạc chính là...sáng nào cũng có đồ ăn trước của công ty. Những đồ ăn này được đặt ở vị trí dễ thấy, nhưng những người đang cướp đoạt khắp nơi kia, lại không có tới cướp đoạt. Vào một khắc này, ta ý thức được một sự kiện, chúng ta vẫn chưa bị từ bỏ. Ít nhất thì những người
thành phố này vẫn đang ủng hộ chúng ta! Điều này đã mang lại cho chúng ta sự phấn khích và động viên rất lớn. Chỉ là loại khích lệ này, giống như tia sáng le lói trước sự hủy diệt.
Tình huống của Tỉnh Tứ càng ngày càng không ổn. Mối quan hệ giữa y và Tỉnh Lục càng ngày càng giảm, bởi vì Tỉnh Tứ như thể cũng hiểu được, Tỉnh Lục đang gạt chúng ta. Tất cả những tương lai tươi đẹp đều là giả, và có lẽ chỉ có sự hủy diệt đang chờ đợi chúng ta? Ta vốn không nên nghĩ như vậy...nhất là ta đã nghĩ ra một ý tưởng trục xuất Ác Đọa, thế nhưng ý tưởng này... Có lẽ sẽ không bao giờ có thể thực hiện được. Bởi vì vào nửa năm sau...Tạ Anh Kiệt rời đi, y đi đến Tòa Tháp. Vào trước khi đi y nói cho ta biết, Tòa Tháp sẽ đóng cửa sau một năm nữa, nếu như hiện tại ta đáp ứng y cùng nhau đi tới Tòa Tháp, sẽ trực tiếp được mời đến tầng 5. Ta biết tầng 5 đại khái là khái niệm gì, ta cũng biết ý vị của Tòa Tháp đóng cửa. Ta không cảm thấy cao hứng chút nào. Cả đời ta đều là bất cận nhân tình, theo đuổi tri thức như máy móc, Mẹ ta đã từng nói rằng ta chỉ khóc khi ta vừa mới sinh ra, trong hơn mười năm tiếp theo, ta thủy chung chưa từng có tâm tình này, bởi vì được hòa mình vào thế giới học thuật khiến ta rất hạnh
phúc. Nhưng vào lúc này, ta cảm thấy có chút tắc nghẽn trong lồng ngực. Tại sao người rời xa ta vào lúc này...hết lần này tới lần khác lại là y? Nếu không có sự giúp đỡ của Tạ Anh Kiệt, làm sao ý tưởng này có thể thành hiện thực?
Ta vẫn còn nhớ những lời cuối cùng của y: “Lời tiên tri đều là đang gạt chúng ta đấy! Không có chúa cứu thế nào cả! Những nỗ lực của chúng ta sẽ không có kết quả, chúng ta trốn vào trong giếng và làm ếch vẫn tốt hơn! Lão Đào, rời đi với ta! Chúng ta chỉ là nhân loại, căn bản không có khả năng đối phó với lực lượng bỗng nhiên hàng lâm này! Đời người chỉ có trăm năm! Tại sao chúng ta phải thừa nhận một trách nhiệm lớn như vậy?” Cho dù là năm 2025, vào thời điểm nhìn thấy Tỉnh Tứ cùng với Tỉnh Lục, ta cũng không có khó chịu như thế. “Đi thôi, nếu người tiếp tục ở lại đây...ngươi sẽ không sống được bao lâu.” Đúng vậy, dựa theo tốc độ biến dạng của các loại quy tắc vật lý trên thế giới, ta có lẽ rất nhanh sẽ biến thành quái vật. Thế nhưng...ta không muốn đi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây