Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 1910: Không có bất kỳ đường lui nào

Chương Trước Chương Tiếp

Đợi đến thời điểm phát hiện ra đối phương đã thích nó, nó lại khôi phục cao quý lười biếng ngày xưa. Lê Hựu cũng không phải là một con mèo thực sự. Nàng có phán đoán của mình. Nếu như một phương nhân loại có khả năng thắng, nàng không ngại trợ giúp nhân loại. Nếu như phần thắng của Alpha càng lớn, nàng sẽ không bỏ đá xuống giếng đi hãm hại nhân loại. Nhưng nếu như Alpha tuyệt đối có thể thắng, không chỉ là phần thắng lớn đơn giản như vậy...nàng tất nhiên cũng sẽ không để cho chính mình rơi vào hiểm cảnh. Đây là đang nhìn mặt mũi của Ngũ Cửu, bằng không, nàng không có khả năng xuất hiện ở ngoại vi Tòa Tháp, cũng tự nhiên sẽ không đáp ứng yêu cầu lúc ấy của Bạch Vụ. Lê Hựu đi ở trong mê cung, vài thập niên trước, mấy chục năm trước, mấy trăm năm trước, ở thành phố Đăng Lâm trong thời không bất đồng, muốn gặp được nam nhân không cao kia, thật sự là một sự tình rất khó khăn.

Chẳng qua Lê Hựu...đích xác đã gặp vật sống. Trước cửa một siêu thị đổ nát to lớn, nàng nghe được tiếng thở dốc rất nhỏ. Thân ảnh của nàng lặng lẽ di chuyển, chuẩn bị tiếp cận mục tiêu, lại trong giây lát, sau cổ truyền tới xúc cảm. “Đừng nhúc nhích, nếu không ta sẽ giết ngươi.” Lê Hựu ngoan ngoãn giơ tay lên. Trong khoảnh khắc nàng nghe được tiếng thở dốc của đối phương, đối phương cũng cảm nhận được sự hiện hữu của nàng vào lúc này. Vào thời điểm Lê Hựu chuận bị tiếp cận đối phương, đối phương đã dùng tốc độ nhanh hơn, đi tới sau lưng Lê Hựu. 10 Bích! Miệng vết thương không thể khép lại, khiến cho khí tức của 10 Bích có chút suy yếu. Nhưng cho dù bị thương, y vẫn có thực lực cường đại, ít nhất là ở bên trên Lê Hựu. Lực lượng méo mó khiến cho Lê Hựu cảm thấy rất quen thuộc.

“Ta không phải là đối thủ của người, nhưng hiện tại nếu người muốn giết ta, cũng cần phí chút khí lực, không bằng người để ta tiếp tục bước đi, ta thì giả vờ chưa từng gặp qua ngươi?” 10 Bích nhíu mày, Lê Hựu nói đích thực là lời nói thật. Chính mình hiện giờ muốn giết chết Lê Hựu, không khó, nhưng sẽ chậm trễ một ít thời gian. Nữ nhân này có thực lực rất cường đại, ít nhất là vượt qua cánh cửa tồn tại họ Tỉnh. 10 Bích thu tay về: “Ngươi là người của Alpha?” “Ta là người sẽ còn sống sót. Ngươi là giao thủ cùng với gã, bị đánh bại, sau đó trốn chạy sao?” Lê Hựu sau khi nói xong, cảm thấy vấn đề này có thể làm tổn thương tự tôn của đối phương, liền lại bổ sung: “Thua gã không mất mặt.” 10 Bích không có mở miệng, bại bởi Alpha đích xác không mất mặt, cây thương méo mó kia của Alpha, uy lực quả thật làm cho 10 Bích không thể tưởng tượng. Lối vào Minh giới bị phá hủy, độn vào vết nứt thời không cũng không có cách nào bảo vệ y hoàn toàn. Y vốn đã trốn chạy, lại vẫn bị uy lực của cây thương còn lại lan đến gần.

Mà toà mê cung thời không này, vì có thể triệt để vây khốn Alpha, lại ngăn cách cảm ứng lực lượng thời không cùng với ngoại giới. Thế cho nên 10 Bích cũng không có chạy trốn quá xa, y chỉ là đi tới một cái địa phương tạm thời không thể bị Alpha tìm được. “Ngươi đi đi.” “Được.” Lê Hựu không nhận ra người này, nàng có thể cảm nhận được, thực lực của người này không giống người lùn. Bởi vì có thể đào thoát từ trong tay Alpha, liền đã nói rõ hết thảy. Cho nên đối phương nếu như muốn giết nàng, đại khái không phải là chuyện khó khăn gì. 10 Bích cùng với Lê Hựu lui bước về hai phương hướng khác nhau, một khi hai người đi vào hai cái cửa ra bất đồng. Ở trong tòa mê cung này, tính khả năng lại gặp gỡ một lần nữa sẽ cực thấp. Nhưng ngay vào lúc hai người đều muốn rời đi, khí tức méo mó khổng lồ hàng lâm, hai cửa ra vòng xoáy màu vàng kia, đột nhiên bị khí tức méo mó phủ kín. Dưới màn sương mù đen, một luồng sáng đen đã nhìn thấy Lê Hựu. Vào giờ khắc này, 10 Bích như là thấy được tương lai, đầu óc của y cấp tốc vận chuyển, quả quyết

không nghĩ tới, lão Bạch lấy tính mạng chiến đấu, lại bị đoạn tuyệt ở trên khí vận. Trong nháy mắt ngắn ngủn, vào thời điểm khí tức méo mó bao phủ hết thảy, y đã đoán được -- Trên người nữ nhân này, cất giấu một loại tín hiệu” nào đó có thể bị Alpha cảm ứng. Nếu không có sự quấy nhiễu của Tỉnh Tứ, Alpha có thể tự do đi đến nơi Tỉnh Nhất cùng với Lê Hựu đang ở. Cột ánh sáng màu đen không ngừng khuếch tán, giống như là muốn lấp đầy toàn bộ không gian, thẳng đến khi có một giọng nói truyền ra từ ánh sáng đen, hào quang mới hoàn toàn tiêu tán: “Lại gặp mặt, lần này, người cho rằng người còn có thể chạy thoát?” Sự hưng phấn trong lời nói của Alpha, khiến cho Lê Hựu kinh ngạc không thôi.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)