Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 1905: Kiên quyết

Chương Trước Chương Tiếp

1193 chū Y hao phí tuyệt đại đa số tinh thần lực, xuyên qua tòa núi cao gần như không thể vượt qua này, sắp đến điểm kết thúc. Quá trình này dài hơn nhiều so với trong tưởng tượng của Bạch Viễn, thế cho nên Bạch Viễn cũng không rõ ràng, Alpha đến cùng đã đi tới một bước nào. Nhưng mặc kệ một bước kia, kế tiếp chỉ cần mình mở ra cánh cửa này, thấy được đồ vật Alpha sợ hãi, biết ở sâu trong nội tâm gã kiêng kỵ nhất chính là cái gì là được rồi. Nhưng lại ở trong chớp mắt y sắp chạm vào cửa, thân thể của y kịch liệt run rẩy một chút. Giống như là thời điểm lúc trước bị Ngư phụ thuộc vậy, loại cảm giác linh hồn bị châm đấm kia ập tới. Loại thống khổ này kỳ thật Bạch Viễn đã sớm thích ứng, nhưng lúc này đây, lại mãnh liệt hơn rất nhiều so với bất kỳ lần nào trước đây. Thế cho nên Bạch Viễn cảm thấy thống khổ dị thường.

Nhưng y dù sao vẫn là Bạch Viễn, lúc này, y liền giống như Bạch Vụ. “Càng thống khổ, lại càng phải bảo trì thanh tỉnh. Để cho đại não vận chuyển càng nhanh.” “Loại chuyện này...ta không làm được.” “Không nóng nảy, từng bước một, hãy bắt đầu với việc làm quen với thống khổ” Những lời thân tình cha con đó, ký ức về lời nói và việc làm mẫu mực không ngừng hiển hiện. Trong đó đột nhiên hiện lên bóng đen của Alpha. Bạch Viễn đã hiểu được, thế giới nội tâm của chính mình đã bị xâm lấn. Alpha đã giải trừ bề ngoài trống không, tiến vào tầng sâu chân thật nhất. Nhưng y không có để ý, tương phản, vào giờ khắc này ánh mắt của y dị thường kiên định. Ánh mắt của nam nhân này từ trước đến nay đều có chút mờ ảo, dường như không đếm xỉa bất kỳ ai. Chỉ có lúc này, ánh mắt của y vô cùng kiên định. Thật giống như hai vị kiếm khách quyết đấu, đã đâm kiếm vào cơ thể của nhau. Những gì họ so đấu tiếp theo không còn là về kỹ năng.

Mà là một loại thể hiện khác của tinh thần lực-- ý chí. Chịu đựng thống khổ kịch liệt, Bạch Viễn bạo lực đẩy cánh cửa kia ra. “Ngươi đã thua” Thanh âm của Alpha đột nhiên truyền đến. Trong khoảnh khắc Bạch Viễn chạm vào bí mật trọng yếu nhất của Alpha, Alpha cũng bắt đầu méo mó “Bạch Vụ“. Trong chớp mắt, người thân ở hai cái thế giới nội tâm bất đồng, bởi vì tiếp xúc đến đồ vật trọng yếu nhất của từng người, thậm chí có công minh ngắn ngủi. “Đây thật sự là một trận quyết đấu thú vị, bình tĩnh, nhưng lại dấu diếm sát cơ” Bạch Viễn không nói gì, thanh âm trong đầu lại càng dày đặc. Những thanh âm đó dường như đang khuyên bảo y bỏ cuộc, nhưng y không có bỏ cuộc, mà là không ngừng xâm nhập vào căn phòng màu tím kia. Sương mù màu tìm nồng nàng, đang che khuất một đoàn bóng đen nào đó. Dưới tấm rèm màu tím, đường nét của bóng đen càng lúc càng rõ ràng. Nếu như Bạch Viễn rời khỏi Bạch Vụ chậm một chút, như vậy y sẽ biết, đây là cảnh tượng xuất hiện

khi thiên phú có “tư duy“. Y không biết đây là cái gì, nhưng chuyện này không ảnh hưởng đến y. Y muốn vén tấm màn đó lên và tự mình trải nghiệm nỗi sợ hãi của Alpha. Chỉ là điều này thật sự rất khó làm được. Bởi vì ở một cái thế giới khác, thống khổ Alpha gây ra cũng càng kịch liệt. Vào giờ khắc này, trong đầu Alpha, hiện ra sự kinh khủng. Loại cảm giác sợ hãi thần bí này, khiến cho gã phảng phất như trở lại cái ngày dung hợp cùng với Bất Hủ đó. Quá trình méo mó “Bạch Vụ” của gã bị gián đoạn, cảm giác suy yếu trước đó chưa từng có, cộng thêm sợ hãi trong nội tâm, khiến cho Alpha nửa quỳ trên mặt đất. Mà bởi vì thống khổ kịch liệt, nên quá trình tiếp cận thiên phú thần bí đó của Bạch Viễn cũng bị gián đoạn. Y cũng nửa quỳ trên mặt đất, ngực không ngừng phập phồng. Bọn họ đều đang thở hổn hển trong thế giới nội tâm của đối phương, một người muốn triệt để chinh phục đối thủ, một người muốn dò xét nỗi sợ hãi của đối thủ. Thế giới bên ngoài, vẫn bình tĩnh như trước.

Nhưng trong thế giới nội tâm, cuộc quyết đấu giữa hai người đã đi tới thời khắc cuối cùng. Cuối cùng, Alpha đứng lên trước. Dung hợp cùng với Bất Hủ, khiến cho gã ở trên ý chí, cũng đạt tới độ cao thường nhân không thể với tới. “Là ta thắng, nhân loại.” Trong nhiều lần chiến đấu trước đây, Alpha đều là một phương thắng lợi, nhưng chỉ có lần này, bên trong lời nói của gã mang theo hưng phấn. Bởi vì nhân loại tên là Bạch Viễn này, thật sự để cho gã cảm nhận được cảm giác nguy cơ. Bạch Viễn muốn đứng lên, nhưng sự thống khổ kịch liệt do Alpha gây ra càng thêm kinh khủng. Y đột nhiên ý thức được, đáp án gần trong gang tấc kia... Chính mình vĩnh viễn cũng không có cách nào chạm vào, giống như đầu bên kia không bao giờ


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)